YÊU CHỈ MÌNH EM
Thơ : Phạm Nhật
Em đi rồi hồn tôi buồn hóa đá
Từ cái ngày em xuất giá sang sông
Bỏ lai anh tim hồng giờ băng lạnh
Tháng ngày dài canh cánh nhớ thương em.
Nhớ thương em ,nhớ những phút êm đềm
Nhớ kỷ niệm bên em mà lưu luyến
Làm sao quên hết chuyện tình ngày ấy
Cố quên rồi lại thức dậy trong tôi.
Em hỡi em , tình tôi yêu thế đó
Mặc người đi còn có nhớ hay quên
Dù thuyền em giờ đang bên bến lạ
Vẫn yêu người , yêu trọn cả trái tim.
Trong giấc mơ anh vẫn mãi kiếm tìm
Bóng người xưa ở trong tim anh mãi
Chỉ trách trời gieo ngang trái rẽ đôi.
Để anh sầu ôm mãi trái tim côi.
Biết có yêu cũng mãi mất nhau rồi
Thì cứ để một mình tôi chịu khổ
Trách nhau chi cho đời thêm giông tố
Tại anh nghèo duyên số phải xa em....