YÊU THƯƠNG TRỌN KIẾP

Thời gian có thể xóa nhòa Màu xanh của lá, màu hoa một thời Làm sao xóa được tình người Trao đi tròn kiếp vẫn ngời ngời trong Người trao, gửi trọn tấm lòng Sông kia dù đục, dù trong theo mùa Tình người chẳng đổi theo mưa Khắc sâu vàng đá bao giờ phai đâu Một đời khắc nhớ về nhau Dù mai khuất nẻo qua cầu dương gian Giờ đây xin gửi về chàng Yêu thương trọn kiếp đá vàng không phai! Kim Khánh (Cánh Hồng Chiều Thu)
Tác giả: KIM KHÁNHSố bài thơ: [4]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GỌI MÙA

sương rơi từng giọt mong manh. Ngàn tia nắng vỡ xuân xanh hao gầy. Tiết trời như đã đổi thay. Gió vờn mây ... [Đọc thêm...]

LỜI THỀ HOA CẢI

Cuối Thu trời trở gió sang Đông. Em quẩy gánh bãi sông tưới cải. Bến sông Thương cứ chờ nhau mãi. Người ra đi năm ấy ... [Đọc thêm...]

KỶ NIỆM CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI

Nước Việt Nam hòa bình thống nhất. Đất Nước mình chưa hết đAu thương. Ông Anh bốn tốt lộng hành. Đánh sang Bắc - Việt ... [Đọc thêm...]

TRỞ LẠI

Anh trở lại con đường đầy bụi đỏ. Vào một ngày lộng gió giữa tháng ba. Đất Tây Nguyên hùng vĩ trắng hoa cà. Ong gọi ... [Đọc thêm...]

NỖI KHỔ QÚA KHỨ

ĐầuThế kỷ hai mươi nhà ta thế này. Bạn có hiểu biết những ngày khổ đau. Ăn ở khổ sở nỗi sầu quanh năm. Phong kiến áp ... [Đọc thêm...]

CON LÀ CẢ BẦU TRỜI

TgNguyễn Thị Tính. Công chúa nhỏ của cha. Yêu con nhiều lắm lắm. Giữa ngàn trùng sâu thẳm. Công việc ngập bộn bề. Đời ... [Đọc thêm...]

MIỀN NHỚ

Một chiều đông Mưa gió tả tơi. Lòng thấy nao nao khi chợt nhớ đến người. Cây đào nhỏ khẳng khiu trong gió lạnh. Một nụ ... [Đọc thêm...]

ĐIỀU MẸ MONG

Hôm nay con đi học nha. Bao nhiêu chăm chút ở nhà mẹ lo. Rất nhiều thứ trong ba lô. Ra trường ra lớp con ơi. Phải luôn ... [Đọc thêm...]