BẢO QUÊN ĐÂU DỄ

Ừ thì kết thúc được thôi Mỗi khi nhớ lại bồi hồi con tim Bỗng đâu ký ức lục tìm Hiện lên khắc khoải như chìm trong mơ Chia tay ngày ấy không ngờ Trong chiều u ám lững lờ mây trôi Người đi để lại người ngồi Hai con tim ấy sục sôi oán hờn Nào ai có rõ nguồn cơn Nào ai có thấy chập chờn biệt li Cái ngày kẻ ở người đi Cái điềm báo trước cũng vì mẹ cha Bây giờ người ở nơi xa Bảo quên nhưng thực vẫn là nhớ xưa
Tác giả: SANG NGUYEN DUCSố bài thơ: [13]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KHUYÊN CON

Con ơi hãy nhớ lời này. Công ơn cha mẹ tràn đầy bao năm. Những khi con phạm lỗi lầm. Mẹ cha hướng dẫn ân cần bảo ... [Đọc thêm...]

CÁC CON VÀ CẢ CUỘC ĐỜI

Tác giả Đỗ Thị Sự. Con cò lặn lội bờ sông. Nàng về nuôi gái cùng con. Anh đi chiến đấu lập công. Lại thêm chất độc da ... [Đọc thêm...]

HỌA DÁNG MÙA XUÂN

Anh đem nắng ấm của mùa xuân. Đắp lên đôi mắt ảo tuyệt trần. Nhặt sóng gom màu xanh của biển. Hoạ thành môi mắt của ... [Đọc thêm...]

CHĂM MẸ

Mẹ tôi nay đã già rồi. Mắt mờ chân chậm đã vài năm nay. Chân đi lập cập..Run tay. Đứng ngồi còn khó nặng tai lâu rồi. ... [Đọc thêm...]

BUỔI CHIỀU BÊN EM

Đà nẵng ơi ta rất nhớ người. Thanh khê còn đó mãi trong tôi. Anh phải đi rồi xa em thôi. Bùi ngùi, lưu luyến cứ đầy ... [Đọc thêm...]

TRỜI VẪN XANH

Rũ bỏ rồi em đi tìm lãng quên. Còn gì nữa để mong manh bấu víu. Khi tình xưa nỗi buồn treo tiu nghỉu. Em biết mà đành ... [Đọc thêm...]

LÃNG QUÊN TÌNH NÀY

Lẽ nào tình hết sao anh. Còn bao câu hứa ta dành yêu thương. Giờ đây hai đứa đôi đường. Vậy xin đừng có vấn vương làm ... [Đọc thêm...]

CHUNG BƯỚC ĐƯỜNG TÌNH

Thơ Lý Thu Thảo. Ước gì em được cùng anh. Nắm tay dạo khắp non xanh núi ngàn. Không màng lợi chẳng oán than. Nguyện ... [Đọc thêm...]