BẾN ĐỢI CHỜ
Cầu thay nối giữa hai bờ
Bến ơi còn đợi còn chờ làm chi.
Lênh đênh một kiếp thuyền nan.
Còn đâu trông ngóng Hạ sang,Đông về.
Đón đưa qua khúc Sông quê.
Mỗi ngày hai lượt đi về dáng ai.
Xế tà nắng cũng dần phai.
Cầu kia đã gắn chiều dài đôi bên.
Chìm vào quá khứ lãng quên.
Hỏi ai có nhớ đến tên bến đò.
Đến mùa con nước nhỏ to.
Không còn thấy tiếng gọi đò năm xưa.
Rãi rầu sương gió nắng mưa.
Cô đơn bởi tại dư thừa mà thôi.
Đêm nằm ngắm mảnh trăng rơi.
Dang tay mây lỡm trước rồi còn đâu.
Buồn chi hỡi khúc sông sâu.
Từ nay đành gọi một câu (Bến Chờ)
Không phải thật.