BẾN ĐỢI

Em lạc loài nơi gác vắng chiều đông Anh đã đi sao chưa lần chở lại Phương trời ấy có gì làm mê mải Để người quên, quên mãi một bến chờ.. Đông đã về mang nỗi nhớ vu vơ Khoảng trời rộng mà giấc mơ nhỏ bé Nghe gió thổi bờ môi em rung nhẹ Khao khát hoài mà không thể nồng say.. Anh đâu rồi sao không níu bàn tay Cho ấm lại những ngày xưa thân thiết Bao nỗi nhớ dõi trông tình cách biệt Anh có về theo tiếng gọi em không.? Thái Nguyên 3122018.
Tác giả: TUNGNGUYENSố bài thơ: [44]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

XUÂN VỀ GHEN CHƯA BIẾT

Lan man đi trên phố. Ta thấy tâm tư nhẹ nhàn. Yêu nhau nhanh thế bạn?. Bấy lâu ấy thân quen?. Bây giờ sao thân thiết?. ... [Đọc thêm...]

LẠI NHỚ

Lại một đêm mất ngủ. Bởi vì nhớ anh nhiều. Cố nhắm mắt bao nhiêu. Mà vẫn không thể ngủ. Nơi phương xa có nhớ. Và ngủ ... [Đọc thêm...]

SAY HẾT ĐÊM NAY

Thơ Nguyễn Thanh Tâm. Đêm nayTa uống cho say. Say không còn nhớ... nhớ ai phụ tình. Say đời... bạc tựa như vôi. Đêm ... [Đọc thêm...]

NỖI ĐAU CỦA CHABA CON LÀ LIỆT SĨ

Tg Nguyễn Thị Tính. Hình ảnh người cha đã 85 tuổi cứ mỗi năm lại đến nghĩa trang viếng con trong ngôi mộ tập thể có ghi ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI TUỔI THƠ

Ước gì về lại tuổi thơ. Để cùng lũ bạn hàng giờ tắm sông. Cùng nhau hái trái nhãn lồng. Chia nhau những lúc đói lòng ... [Đọc thêm...]

LỜI YÊU THƯƠNG

Tình trong từng hơi thở. Trong từng giây nỗi nhớ. Đan quện giấc mơ yêu. Nốt nhạc mùa mong nhớ. Tình trong từng giấc mơ. ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÔI MUỐN QUÊN

Tôi cứ ngỡ người ta sống thật. Toàn dối lừa được mất thiệt hơn. Tai trâu đem gảy tiếng đờn. Miệng hùm gan sứa lên cơn ... [Đọc thêm...]