BÊN ĐỜI SÓNG VỖ

SƯƠNG đẫm lam bờ biển đẫm sương Hường mây nắng ửng tóc mây hường Sắc viền vẽ bạc hoa viền sắc Hương nhũ tô vàng cỏ nhũ hương Ảo biến hình tâm sinh biến ảo Thường vô tướng ảnh trụ vô thường Sóng ôm bãi cát người ôm sóng Thương giận bên đời mãi giận thương SÓNG GỢN TRÊN HỒ SƯƠNG mờ phố lạnh phủ mờ sương Hường má nàng xinh đẹp má hường Sắc rực hoa đào bừng rực sắc Hương ngời nhụy cúc tỏa ngời hương Ảo huyền đỉnh núi mây huyền ảo Thường lộng đồi thông gió lộng thường Sóng gợn trên hồ lay gợn sóng Thương người lãng bạt nhớ người thương
Tác giả: HỮU LỘC ĐỖSố bài thơ: [34]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KÍNH MỪNG PHẬT ĐẢN PL

GIÁC NGỘ khai đời Phật Đản Sinh. Đèn Trời sáng rực khắp hành tinh. Hoa Sen Ứng hiện nâng niu bước. Trụ đá Vua liền dựng ... [Đọc thêm...]

MÙA NGÂU

Đêm về thoảng ngát những mùa ngâu. Lặng nỗi vùi chôn ủ nát nhầu. Thềm cũ đang thề xưa lãng đượm. Ngõ dài bỗng hẹn ... [Đọc thêm...]

NGHỊCH CẢNH

Mốt nọ rồi ai phải lấy chồng. Ta về góp lại khoảng trời đông. Nàng vui cũng bởi tình luôn thắm. Tớ khổ là do phận chẳng ... [Đọc thêm...]

ĐẾN NINH BÌNH

Ninh Bình bạn đến với tôi không. Cảnh đẹp bừng khơi dưới nắng hồng. Thành Thị soi mình bên sóng nước. Phố phường in ... [Đọc thêm...]

MIỀN KÝ ỨC

Nghe miền ký ức trải từng nơi. Mỏi gót tìm nhau nửa chặng đời. Nhớ buổi thu vàng xao xác rụng. Lo chiều tuyết lạnh phũ ... [Đọc thêm...]

KHUNG TRỜI LẶNG LẼ

Lệ rớt riêng buồn kẻ đãi bôi. Rằng quên lại nhớ khổ tâm nhồi. Răn mình cứ thật làm duyên nhỡ. Dẫu kẻ ưa đùa khiến phận ... [Đọc thêm...]

NIỀM ĐAU CHỜ ĐỢI

Kẻ lãng du vờn theo tứ trụ. Nàng cô phụ dỗi khóc đêm ngày. Niềm đau đớn khảm sầu trên mặt. Nỗi thảm thê tràn khắc sậm ... [Đọc thêm...]

DAI KHƠ

Muốn gửi cho nàng một áng thơ. Lưu dòng nhật ký khỏi thờ ơ. Bình minh rọi chiếu chân trời sáng. Ánh ... [Đọc thêm...]