BẾN ĐỤC

Tác giảĐức Tiến Trần Mang tên là bến Đục Mà sao nước trong veo In cả bóng trời theo Hành hương về đất phật Không vội vàng tất bật không chen lấn xô bồ Ban mai sớm ta đi Đất trời hòa là một Màn sương đêm tinh khiết Chưa vương vấn bụi trần Núi mây hòa trùng điệp Cõi trân gian còn đâu Mang tên là bến Đục Nhưng thực lại là trong Gột rửa bao tấm lòng Cùng bao nhiêu oán hận Trên đường vào cửa phật Tâm người thật là thanh Chỉ còn tấm lòng thành Hướng ta về cõi thiện!
Tác giả: TRẦN ĐỨC TIẾNSố bài thơ: [3]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BUÔNG XẢ

Tác giả Lê Thị Lan Thanh Bắc. Buông xả mọi phiền não trong cuộc sống để tâm mình được bình an là niềm hạnh phúc nhất ... [Đọc thêm...]

NHƠ BƯƠC ANH ĐI

Ngày bé nơi quê nhà nghèo khó. Anh em mình có Bố Mẹ lo. Cơm trắng Mẹ cứ nhường cho,. Rồi lớn lên lúc ... [Đọc thêm...]

NGÀY LỄ TÌNH NHÂN VẮNG ANH

Hôm nay ngày lễ tình nhân. Người ta háo hức nhận quà trao hoa. Một mình em lệ đẫm nhòa. Em đâu cần quà chỉ cần có anh. ... [Đọc thêm...]

NGÀY NÀY NĂM ẤY

Nhớ lại 30 năm ngày vào quân ngũ. Tôi nhớ lại ngày này năm ấy. Lòng bâng khuâng cảm thấy xốn xang. Nhìn ai nước mắt hai ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ MÙA THU

Chiều thu buồn Lá vàng bay theo gió. Nơi phương xa Anh có nhớ em ko. Nỗi niềm riêng, nụ hôn chờ cháy bỏng. Chờ trao ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH THỜI BAO CẤP

Viết theo yêu cầu độc giả. ThơHương Thu Lê. Xa rồi thuở ấy thời bao cấp. Xã hội đau buồn bởi chiến tranh. Nghèo đói ... [Đọc thêm...]

NHẮN NHỦ CÙNG NGƯỜI

Anh thả mình cùng đất trời vô tận. Mãi tung hoành trăm bận dấu chân đi. Giữa đại ngàn tung cánh thoả chim di. Anh trầm ... [Đọc thêm...]

NGỌT LỜI MẸ RU

Gió mùa thu Mẹ ru con ngủ. Năm canh chày Mẹ thức đủ năm canh. Mẹ tôi chiếc bóng não nề chờ mong. [Đọc thêm...]