BIỂN NHỚ

Mở mắt triều dâng dậy sóng cồn Tang điền chiến sự lửa mồ chôn Vùng quê cửa nát sầu ly loạn Miệt phố chùa tan khổ dập dồn Giải phóng canh tân dài nghĩa xóm Hòa bình đổi mới rộng tình thôn Người khơi cảnh cũ lòng xao xuyến Biển lạc thuyền trôi kẻ mất hồn Trải bước chân đi thấy gió cồn Nghe đời ngập sóng lệ sầu chôn Trăng rơi cạnh nóc sầu mang đến Lá rụng bên hiên úa mãi dồn Dạ phố âm thầm buồn xóm bản Lòng đường vắng vẻ nhớ quê thôn Đêm tàn thở vội hơi sương lạnh Gió khẽ lay hoa nước đọng hồn....
Tác giả: HỮU LỘC ĐỖSố bài thơ: [34]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

QUÁN MƠ

Trời vương thấy gió cuốn mây trường. Nhỏ quán trông nhìn vắng lạnh sương. Đời gọi phải mang trao má đỏ. Kiếp kêu đành ... [Đọc thêm...]

DU TIÊN

Ta gửi hồn mình ở mặt trăng. Tiêu dao ngoạn cảnh chốn cung hằng. Nghê thường uyển chuyển xoay khoan nhặt. Nhã nhạc êm ... [Đọc thêm...]

NGHÈ GIẤY

Đoàn Minh Hùng. Đào tạo bây giờ lạ lắm nghe. Chạy theo thành tích loạn ông nghè. Nhân tài nhiệt huyết không dùng tới. ... [Đọc thêm...]

ĐƯỜNG ĐỜI

Cảm tác bài Bụi Lòng của Thanh Phong. Đường đời khấp khểnh chẳng thong dong. Gắng giữ tâm an đỡ nhọc lòng. Tham phú ... [Đọc thêm...]

ĐỢI CHỜ

Trông về bến lỡchạnh niềm mơ. Trải đẫm hồn tôi tiếng đợi chờ. Mi thờ, mắt thẫn..dường ngây dại. Mặt ủ, mày chau..rõ ... [Đọc thêm...]

SẦU ĐÔNG

Đông về giá lạnh những chiều mưa. Tí tách rơi rơi ước khóm dừa. Nắng nhạt chiều phai màu lá úa. Sầu đông nhớ nhớ bóng ... [Đọc thêm...]

NUI CÔ TIÊN

quản bạ Hà giang. Ơ kìa Núi nọ của mình ơi. Dõi thấy mà trông quả tuyệt vời. Trước cũng leo trèo dăm ... [Đọc thêm...]

NGOẠN CẢNH HỒ

Thuyền ai lẳng lặng với chiều tà. Khoảnh khắc trên hồ nhẹ lướt qua. Gởn gợn trời mây in nước cả. Lăn tăn ngọn sóng vẩn ... [Đọc thêm...]