BÓNG ĐỜI
Người đi về chốn cuối trời
Tóc mây buông thả chơi vơi nổi buồn
Lưng trần sợi nhớ sợi thương
Bờ vai thon thả suối nguồn đam mê
Chim di rồi cũng quay về
Người đi còn nhớ phu thê thuở nào
Đông về mây tím lên cao
Hàng thông vi vút rì rào bên song
Đêm đêm bóng lẻ cô phòng
Có người lặng lẻ chờ mong một người
Quay lưng để lại bên đời
Bài thơ lặng lẻ bơ vơ lạc loài
Đêm về nổi nhớ quắc quay
Tìm trong kí ức những ngày còn không
Dỏi theo chân bước phiêu bồng
Hắt hiu niềm nhớ đêm đông lạnh lùng.