BỨC HỌA NGƯỜI XƯA
Trai Tim Bao Dung
Đông chớm lạnh băng hàn nhiều quá
Sầu cõi lòng ngồi họa người xưa
Rớt sơn trên cọng mi thưa
Nhẹ nhàng cầm chổi tay đưa miệng cười
Hồn thất lạc nhớ người yêu dấu
Thơ đượm buồn ai thấu lòng ta
Lệ cay khóe mắt ngọc ngà
Ngưng trên gò má ngỡ là giọt sương
Lắng nghe khúc sầu vương ai hát
Đọng câu thề bầm dát tim đau
Ứa lên kí ức phai màu
Mờ đôi tay áo mất nhau thật rồi
Vết sẹo ấy lấp bồi sao được
Tim cam đành hóa xước trụi trơ
Đông sầu rớt nhẹ hồn thơ
Lệ ngưng lắng đọng ứa mờ vết tim
Tác giả hồng ánh