BUỒN THẾ SỰ

Thơ phú nào ai xây sự nghiệp Văn chương mấy kẻ dựng cơ đồ. Câu từ dẫu có tài thêu dệt Ý tứ cho dù giỏi vẽ tô. Sức mấy khuyên can phường bợ ghế Đừng hòng ngăn cản lũ bưng bô. Nhân tình tựa bức tranh hoang phế Thế sự phơi bao cảnh lõa lồ. Thế sự phơi bao cảnh lõa lồ. Tướng tài bỗng hiện rõ ma cô. Chân dài chớp nhoáng thành bà lớn Sếp bự đột nhiên hóa tội đồ. Chia phái tham quan đầy thủ đoạn Kết bè lại nhũng lắm mưu mô. Cách chi diệt hết loài sâu mọt Quét lũ gian manh hết xuống mồ.
Tác giả: NGƯỜI XA XỨSố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GIẢN DỊ

Bác là Thủ tướng Việt Nam. Sao không ô lọng nghênh ngang ra đường. Trên đầu nón lá thân thương. Cháu trông lại thấy ... [Đọc thêm...]

CẢM KÍCH ĐỌC KIỀU

Ngồi buồn giở trang Kiều chăm chú đọc. Nghĩ sầu thay mà bực dọc truyện đây. Thấy mà thương oán nghiệp nàng phải dây. ... [Đọc thêm...]

MỘNG YÊU

Có phải chăngtình yêu anh là để. Dành cho em mặc kệ tháng ngày trôi. Tuôi thanh xuân em chỉ ước mơ thôi. Có phải chăng ... [Đọc thêm...]

CUỐI TUẦN HOÀI GHÉ CẨM LÊ

Đã lâu không ghé Cẩm Lê. Cuối tuần ngày nghỉ mình về xứ Thanh. Thái Bình chẳng có tàu nhanh. Thôi chờ xe tuyến tốc hành ... [Đọc thêm...]

BA BÀI THƠ

MÙA XUÂN ĐI MÃI. Xin Em đừng ngoảnh mặt lại. Anh ngắm từ phía đằng sau. Mùa xuân ra đi mãi mãi. Một thời đôi ta yêu ... [Đọc thêm...]

DÒNG CẢM XÚC TỪ BỨC ẢNH

Anh con sóng biển xanh. Em là bờ cát trắng. Bình minh reo tia nắng. Sóng ào ạt xô bờ. Hanh phúc tưởng trong mơ. Hiện ... [Đọc thêm...]

BẾN VÀ THUYỀN

Em là Bến anh là Thuyền. Ngày đêm mình lạc vào miền yêu đương. Nửa đời gối gió, nằm sương. Còn đâu bến đỗ nhớ thương mà ... [Đọc thêm...]

LẦM TIN MỘNG ẢO

Ai đã thêu dệt cả mối tình nồng. Để em trót sống trong miền hư ảo. Và chìm đắm với con người rổng sáo. Giờ nói gì bởi ... [Đọc thêm...]