CÀ PHÊ BUỒN
Cà phê buồn đâu chỉ mình anh
Em bỏ lại góc phố xưa đã cũ
Chân bước đi mà lòng luôn tự nhủ
Biết bao giờ mình gặp lại nhau đây
Ly cà phê buồn đắng giữa đêm nay
Em thao thức để tìm về kỷ niệm
Những ngày cũ cứ luôn đay nghiến
Để lại trong lòng nỗi nhớ mênh mang
Tình yêu mà khi chót đa mang
Khi xa nhau ai mà không chua xót
Những mãi vẫn là những ngày dịu ngọt
Khi hai đứa mình trong giọt đắng cà phê
Em biết rằng anh sống giữa cơn mê
Ly cà phê buồn chỉ để anh thoáng chút
Nhớ về em khi anh từng hẩng hụt
Những bóng hồng cứ đè nặng tìm anh