CAY ĐẮNG NGHỀ NÔNG
TAY nông dân làm ra hạt gạo
BƯNG lên ăn chớ bảo rằng quên
MỘT khi ăn trước ngồi trên
BÁT đầy cơm dẻo chớ quên công người
CƠM là ngọc của trời ban tặng
ĐẦY mồ hôi mưa nắng dãi dầu
DẺO ngon ai nghỉ từ đâu
THƠM từ hạt gạo đến câu nghĩa tình
MỘT cuộc sống hy sinh vì lúa
HẠT gạo thơm công của nhà nông
ĐẮNG lòng mùa chẳng như mong
CAY xè con mắt cõi lòng xót xa
MUÔN gian khổ người ta nào thiết
PHẦN thiệt thòi ai biết ai hay
TAY BƯNG MỘT BÁT CƠM ĐẦY
DẺO THƠM MỘT HẠT ĐẮNG CAY MUÔN PHẦN