CHUYỆN CỦA GIA ĐÌNH

(Phạm Quang Biểu BRVT) Gia đình có SÁU thành viên Mỗi người một tính nên phiền lắm thay Bởi vì cuộc sống hàng ngày Nó đã tác động đổi thay đó mà... Anh LƯƠNG được ví như là Trụ cột đời sống để mà lo toan Anh LƯƠNG vắng mặt thời gian Gia đình lâm cảnh gian nan vô cùng Chị VÍ ại cứ dửng dưng Tháng nào LƯƠNG cũng chỉ từng đấy thôi LƯƠNG bỏ vào VÍ ấy thời Được dăm ba bữa lại vơi đi rồi Con ĐƠN, thằng HÓA than ôi Suốt ngày nó cứ buông lời kêu ca Tiền nhà, tiền nước, tiền ga Tiền đi thăm hỏi, tặng quà vân vân Tất cả mọi thứ đều cần Anh LƯƠNG trang trải nợ nần mới xuôi Anh THƯỞNG vốn dĩ rất lười Thấy LƯƠNG khốn khó chỉ cười mà thôi Cả năm chẳng nói nửa lời Mặc dù hai đứa sinh đôi song hành Cháu TIỀN không được thành danh Bởi vì chẳng chịu học hành đến nơi Suốt ngày lêu lổng rong chơi Dao du bạt mạng khắp nơi chẳng về... Tóm lại cuộc sống nhiêu khê Gia đình nào cũng bộn bề như trên Chính vì như thế cho nên Ta phải đoàn kết thành viên gia đình... Lời ngỏ: Sáng nay anh Lương vừa mới về. Chị Ví hồ hởi ra đón. Vợ chồng tình cảm lắm, nhưng anh Lương ốm yếu quá, chị Ví thì sinh nở nhiều, Nào là con Đơn, thằng Hóa thi nhau quấy khóc, đòi đủ thứ như: Thuê nhà, điện, nước, ga, xăng...chi tiêu ăn uống trong tháng, rồi son phấn, sinh nhật, thăm hỏi bạn bè ốm đau...chưa nói tới những phát sinh thêm ngoài ý muốn. Đúng là gia đình hoàn cảnh, chị Ví quá vất vả. Anh Lương ít về mà dạo này cũng tiều tụy lắm, riêng Anh Thưởng, mặc dù là anh em sinh đôi nhưng lười biếng lắm, chẳng thấy mặt mũi đâu, trước kia một năm mới nhìn thấy mặt mũi một lần mà năm có năm không, nay thì trốn biệt. Cháu Tiền thì tỏ ra thiếu chung thủy, ham dao du đã đi là không trở lại, nhiều lần đã cố giữ ở lại nhà chơi vài ngày, nhưng có chịu đâu, tìm mọi cách ra đi bằng được, đúng là đồ vô tình vô nghĩa chỉ thích rong chơi. Thấy hoàn cảnh chị Ví mà thương. Vợ chồng biền biệt xa nhau. Nhưng âu cũng là số phận. Thương chị nhưng quả thực là bất lực... (Trần Thanh Tịnh, Hà Nội).
Tác giả: PHAMQUANGBIEUSố bài thơ: [19]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MỘNG ĐÃ PHÔI PHA

Đời gọi mình thì mình phải đi sao. Chân mệt lả làm thế nào cất bước. Tim vụn vỡ, biết lấy gì mơ ước ?. Gió ngủ vùi, ... [Đọc thêm...]

HAI VỢ CHỒNG

Hôm nay hết tết rồi nhề. Sao anh lại uống nhiều phê thế này. Tối nay anh biết tay ngay. Em dạy cho biết anh ... [Đọc thêm...]

ANH VỀ THĂM HUẾ MỘT CHIỀU MƯA

Thơ Nguyễn Thành. Mưa vẫn rơi như Huế buồn nhỏ lệ. Góc phố nào lữ khách kể chuyện xưa. Người em gái đi về chẳng đón ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN BÀ BÁN RAU

Hết đông rồi trời vẫn còn rét lắm. Thế nhưng bà vẫn chưa được nghỉ ngơi. Hôm nay hai bảy tết rồi,. Những ngày này bà ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI NGÀY XANH

Quay về vớt mộng ngày xanh. Tuổi thơ xa lắc nửa vành trăng rơi. Đạp chân đồng lúa sinh sôi. Dẻo thơm nặng hạt mồ hôi ... [Đọc thêm...]

CÁM ƠN TÌNH BẠN

Có bạn chân tình sung sướng thay. Niềm vui hạnh phúc đều cho hay. Được trao an ủi khi hờn tủi. Mỗi khi giận bạn, chao ... [Đọc thêm...]

CẢM ƠN CÁC CHIẾN BINH

Tôi sẽ lấy hình ảnh này để nói lên tất cả. Những chiến binh quả cảm Việt Nam tôi. Với đôi chân và cố gắng quá tuyệt ... [Đọc thêm...]

NGÀY KHÔNG EM

Ngày không em nắng chẳng muốn về. Con đường quen cũng đi vào ký ức. Ai đi tìm lời ru cho trọn giấc. Một dòng sông có ... [Đọc thêm...]