CÔ GIÁO MẦM NON
Em là cô giáo mầm non
Cái nghề đã gọi, sớm con muộn chồng
Người ta tay bế tay bồng
Thân em vẫn một bóng hồng lẻ loi
Khi ngồi cất tiếng à ơi
Ru bày trẻ nhỏ ngủ rồi lật trang
Giáo án vừa ngổn vừa ngang
Như lòng em vậy, phũ phàng quá đi
Làm cô từ tuổi xuân thì
Quên mình, bỏ dở những gì đã qua
Sớm ra lo vội việc nhà
Chiều về tất tưởi như là chạy rông
Đêm nằm phòng lạnh trống không
Lẻ loi đơn chiếc, ước mong những gì?
Tiếc cho cái tuổi xuân thì
Nhưng vì bày trẻ xá chi phận mình.