CÓ MỘT DÒNG SÔNG NHƯ THẾ

.....(Một sự tình cờ “ xui khiến “ HLP viết cảm xúc này từ một TG mà tôi chưa từng gặp anh Nguyễn Vĩnh Phát. Tôi đã đọc bài thơ của anh với tựa đề CÓ MỘT DÒNG SÔNG ! Bài thơ để lại trong tôi nỗi xúc động và có lẽ nó đã ăn sâu vào trái tim tôi ! Khiến tôi chắp bút viết những cảm nhận này và xin chia sẻ cùng những người lính và tất cả các bạn... Có thể cảm nhận này còn làm gợn lòng các bạn ! Mong hiểu cho và xin được Sorry các bạn. Nhân ngày 2212 HLP xin gửi tới Người lính , CCB và tất cả các bạn lời kính chúc SK và bình yên ! Cám ơn rất nhiều ạ) ....Cảm xúc trong tôi đang trỗi dậy. Dẫu nó không mạnh mẽ nhưng cũng đủ sức “nuôi dưỡng “ tôi nghĩ về một Mùa hè đỏ lửa thương đau năm 1972. Chiến tranh đã qua đi nhưng dấu ấn vẫn vẹn nguyên trong trái tim của nhân dân ta ! Đau thương ! Mất mát ! Nhưng rất đỗi Tự hào ! Vết thương không thể vá lành bởi tội ác của chiến tranh mà kẻ đao phủ không ai khác đó là ĐQ Mĩ và bè lũ tay sai của chúng ! 81 ngày đêm là “ một chảo lửa khổng lồ “ Là cả một vùng đất bị cày xới bởi đạn bom và khói lửa ! Là ý chí quật cường và lòng dũng cảm của quân và dân ta ! Hàng ngàn , hàng vạn chiến sĩ đã âm thầm , lặng lẽ bất chấp mọi hiểm nguy vượt sông Thạch Hãn ! Con sông mang sứ mệnh lịch sử ngàn đời nay ! Các anh đã làm nên những chiến công vang dội ! Bảo vệ Thành Cổ Quảng Trị yêu dấu khiến kẻ thù phải khiếp sợ ! Cảm xúc đang chen lấn hồn tôi ! Những chiến tích không thể nào quên ! Bao chiến sĩ đã hoá thân cùng dòng sông và cỏ cây hoa lá ! Dòng sông huyền thoại , linh thiêng đã từng chứng kiến sự hi sinh anh dũng của những linh hồn bất tử đã ra đi không ngày trở về ! Lúc “ sóng dữ “ dồn lên sắc đỏ nước đục ngầu như nỗi hờn căm uất nghẹn của lòng người Bão nổi cơn giông tưởng chừng như xé rách màn đêm. Như ào ào dậy sóng của thác Đăm Bơ ri trong câu chuyện cổ tích trước sự giày xéo của kẻ thù ! Xin được trích dẫn từ lời thơ của TG Nguyễn Vĩnh Phát Có một dòng sông Như dòng lệ ắp tràn Mặn thắt lòng ai xuôi ngược Cát đáy sông trộn cốt ngàn lính trẻ Xin mang về xây Thành Cổ giữa lòng ta ! Dòng sông là một khúc tráng ca đẫm lệ khiến tôi liên tưởng đến 19 giọt máu đào của Trung đội Mai Ca đã anh dũng hi sinh ! Câu chuyện về các anh là một bản anh hùng ca cách mạng MÁU VÀ HOA. Dẫu có thể lực lượng không cân sức nhưng với tinh thần quyết thắng “1 với 100 “ các anh đã làm nên những điều mà nhân dân đã ghi lòng tạc dạ! Hãy để cho dòng sông thì thầm kể lại tất cả ! “Nhân chứng sống “của lịch sử là đây... Bao thương đau mất mát dòng sông ấy vơ vào lòng tất cả những “ lở bồi” của cuộc chiến ! Hôm nay đất nước ta thu về một mối ! Non sông rợp cờ bay. Xin những lính hồn bất tử hãy ngủ yên giữa lòng sông ! Tổ quốc và đồng bào luôn nhớ tới các anh ! Những ngọn hải đăng sẽ hoá thành dòng sông hoa lửa sưởi ấm và tri ân các anh ! Hà Nội ngày 2112.
Tác giả: HUONGLOAN PHUNGSố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHUYỆN TÌNH YÊU NHÀ NGHÈO

Anh ra đồng hái bông hoa súng. Em thẹn thùng cầm thúng theo sang. Chúng mình không có họ hàng. Một lần gặp gỡ đầu làng ... [Đọc thêm...]

GIỜ NÀY MẸ Ở ĐÂU

Viết về vụ cháu bé bị cha và dì đánh đập. Giờ này mẹ ở nơi đâu. Đớn đau tiếng khóc con gào. Mẹ sao không về bên cạnh. ... [Đọc thêm...]

CHIẾC BÀN GỖ KỲ LẠ

Kỷ niệm chuyến tham quan tại chùa Tần Đà Lạt. Tròn tròn một chiếc bàn xoay. Để trên mặt phẳng Hô quay, quay liền. Ngỡ ... [Đọc thêm...]

MỘT ĐƯỜNG CÙNG ĐI

Em muốn không mình yêu nhỉ. Em muốn lắm nhưng còn nghĩ chuyện nhà. Chuyện công việc, chuyện tề gia. Vết thương tình ... [Đọc thêm...]

KHI NÀO ANH MỚI HIỂU ĐƯỢC EM

Có bao giờ anh tự hỏi tại sao. Em trao gửi những ngọt ngào nhiều thế. [Đọc thêm...]

EM YÊU ANH NGƯỜI LÍNH

Anh đã thương em bằng tình yêu người lính. Rất mặn nồng và cũng nhạt bởi cách xa. [Đọc thêm...]

NHỚ NHÁ CHÚ TÀU

Chẳng đâu trên trái đất này. Nghĩa trang liệt sỹ lại dầy như ta. Con rồng cháu tiên đúng là. Nhiều kẻ ghen ghét sinh ra ... [Đọc thêm...]

GƯƠNG ĐỜI

Khoán thủHọa nguyên vận. SOI vào thấy sáng. GƯƠNG hãng tiểu nhân. MỚI đau cho kiếp phong trần. RÕ hư hư thực chớ gần ... [Đọc thêm...]