CÙNG TRẢ LỜI

Hỏi tại sao , ai biết ? Vắt trí tuệ , trả lời một câu xanh biếc - Lửa bay lên bởi lửa nhẹ hơn không ! Cha con người ngắn học , nhà nông - Là cây xanh , cả những cây ngọn nặng hàng tấn , cây cỏ hoa cuộc đời rất ngắn cây dây leo , cây cổ thụ mọc thoai thoải sườn rừng ngọn lênh đênh, nhánh phong lan kín đáo thẹn thùng Mọi mặt lá đều hướng thiên cao thẳm , Bốn chấm không liệu có làm đổi thay im lặng ? Có một lời nhỏ nhẹ từ tu hành gia - Bởi Đời gần mà Trời ở rất xa nhưng cao xanh ấy chứa Công Bằng và Tử Tể ! Nguyễn Đình Bầu.
Tác giả: NGUYỄN ĐÌNH BẦUSố bài thơ: [26]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGẬM NGÙI

Nhớ lại ngày ấy chiều hè. Con đường quê nhỏ tiếng ve rộn ràng. Mo cau trộm mẹ,mang sang. Anh ngồi em kéo vang vang nô ... [Đọc thêm...]

NHA CON Ơ NƠI ĐÂU

Trẻ em không có tội hãy sống để chúng được yêu thương. MẸ bỏ con lại bơ vơ. ƠI à con gọi mẹ vờ không ... [Đọc thêm...]

BIẾT ƠN THẦY

Bền bỉ lao tâm những tháng ngày. Cho nhiều thế hệ có hôm nay. Con đò trí tuệ tay chèo lái. Chìa khóa tâm hồn óc dựng ... [Đọc thêm...]

PHÁO THẮM ĐƯỜNG TÌNH

Oán trách chi hỡi thế nhân. Pháo thắm đường trần tim xé đắng cay. Mộng vỡ tan _chuyện ai bày?. Thuyền tình rẽ sóng hai ... [Đọc thêm...]

CÔ BÉ NHÀ BÊN

Tôi đã yêu rồi cô bé ơi. Bao lâu tôi ngượng chỉ trông cười. Nhíều khi muốn mở câu bày tỏ. Lại thấy còn e chẳng ngỏ ... [Đọc thêm...]

ĐẦU XUÂN ĐI LÊ

Mấy vần thơ vui. Đầu xuân tôi đi lễ chùa. Thực ra là để cho vừa lòng em. Sụp ngồi lạy trước cửa thiền. Rồi cô ấy khẩn ... [Đọc thêm...]

THU RƠI

Một hôm nọ ta trở về quê ấy. Thấy bụi tre trơ trụi lá này đây. Cháy khô rang, chỉ còn cành sót lại. Bác mặt trời vẫn ... [Đọc thêm...]

KINH VÔ TỰ

AI NGỒI HONG NẮNG LẶNG THINH. HONG HONG TÌNH VÔ NGÔN. VĂN THƠ LÀ NGÕ TÂM HỒN. XUẤT THẦN NÉT HOẠ BẢO TỒN TÂM KINH. AI ... [Đọc thêm...]