ĐÃ BUÔNG

Đã buông mà xóa được đâu Đôi khi tự hỏi cứ sầu ích chi Màn đêm xuống lại ôm ghì Một đời phiêu bạt được gì riêng ta Người đi đón nhận tình xa Cho kẻ ở lại chưa lìa nỗi đau Đã từng nồng ấm trao nhau Nay chia tay được đẫm màu đơn côi Hoàng hôn đọng lại lẻ loi Trời kia xám xịt mình tôi xế chiều Bởi nặng ôm trọn gói yêu Nên mãi nếm trải niềm đau kiếp này Lời thơ giờ chẳng đắm say Tủi sầu từng giọt đắng cay cuộc đời Đông về giá lạnh buồn rơi Đã buông sao cứ nói lời....hoài mong.
Tác giả: KIẾP BẠCSố bài thơ: [17]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

XIN ĐỪNG LỜI TRẦN SƠN

Đừng làm tên ích tắc. Cõng rắn cắn gà nhà. Xin đừng làm mỵ châu. Để muôn đời nguyền rủa. Hãy là con dân việt. Đừng nên ... [Đọc thêm...]

MỘNG LÒNG

Con nhớ lắm mái nhà nơi xa ấy. Mỗi khi chiều khói bếp cháy bùng lên. Con nhớ lắm nhiều đêm con mộng thấy. Một con đường ... [Đọc thêm...]

LỜI HẸN BÊN SÔNG

Chiều bên sông con thuyền anh vượt sóng. Mỏi mòn trông từ dạo ấy đến giờ. Mỗi buổi chiều em lại đứng bơ vơ. Bến sông cũ ... [Đọc thêm...]

SAO LẠI THẾ NÀY

Việt nam đất nước lạ kỳ. Có nhiều tiền Tiến sĩ vừa lì vừa ngu. Nghiên cứu ra luật Giặc khu. Giá bằng với Phí,Bạn Thù ... [Đọc thêm...]

LỜI CUỐI

Đọc những vần thơ anh gởi trao. Mắt em cay xé lệ dâng trào. Không lời trách móc hay hờn giận. Chỉ ẩn nỗi buồn tựa núi ... [Đọc thêm...]

KHỔ THÂN

Thơ Đoàn Hùng. Tại vì ham gái trên facebook. Nên tôi mới khổ thế này làng ơi. Ban đầu nói chuyện đầy vơi. Tôi đây cứ ... [Đọc thêm...]

VẮNG EM

Vắng Em Anh thấy mình lạc lõng. Trong hồn anh trống vắng cô đơn. Như chiếc lá nhỏ rỗi hờn. Lạc trôi vô định dập dờn ... [Đọc thêm...]

CÔNG TRỨ CỤ ƠI

Công trứ cụ ơi sao lại thế. Hàn nho phong vị vui thế sao. Nhà cao cửa rộng sao không ở. Làm quan ngày nớ sướng thế cơ?. ... [Đọc thêm...]