ĐẤT NƯỚC

562018 (15:44) GIẶC TRẤN MẤT RỒI. Địa đầu Lũng Cú, Đồng Văn Hà Giang, Bắc Cạn suối ngàn linh thiêng Bưng biền Nam bộ, Tây nguyên Cà Mau, dải đất sông liền, núi non. Long thể, Rồng Việt mỏi mòn! Phong thuỷ bị triệt, liệu còn sức bay? Đất nước bị chặn chân tay Rồng Xanh ám khí, đất này còn thiêng? Bắc - Nam xưa dải lối liền Bị quân Tầu cộng trấn miền núi sông Ông, bà, Lãnh tụ thấy không? Đồng Văn, Lũng Cú, đầu rồng hết bay. Long mạch bị triệt thẳng tay Bách Hội đại huyệt, chặn ngay đầu rồng! Dũng Tuyền vùng nước non sông Cà Mau chốt chặn, đuôi rồng vẫy sao?. Mặt nhìn ra biển hoá ao Xương không có mạch, khác nào thuỷ tinh! Thân rồng vỡ biến tan hình Cao Bằng, bị trấn thiên đình rối ren?. Bè phái, chia rẽ, đê hèn Điều hành rối loạn, bon chen làm giầu. Móng Cái, vầng chán rộng sâu Giặc Tầu đái ỉa từ đầu đến chân. Ấn Đường, mắt ngọc nổi gân Vân Đồn, bị yểm mù dần đấy thôi Tình Minh huyệt mắt đui rồi Hải Phòng đất cảng đứng rồi, đi đâu? Ngân Giao, mồm bị chặn rồi Bắc Ninh cuống họng, lôi thôi bọn Tầu Đồng Kỵ, Thiên Đột tắc sâu Đại Truỳ bị trấn, gáy đầu: Nghệ An. Hà Tĩnh uất hận giang san Trái im nhỏ máu đỏ đàng trước, sau Chấn Thuỷ tắc trước, ngực đau Thôi sơn, búa tạ nhuộm màu Fomosa. Hải Vân, Trung Quản khí tà Bụng trên, bị trấn khí ra đường nào? Quảng Nam thuộc huyệt Đại Bao Mạn sườn bị đấm, nok ao bởi Tầu. Kon Tum rỉ máu, từ lâu Xương sườn thối rữa, giặc Tầu ém quân. Bình Định, rốn bị khoét sâu Thần Khuyết bị yểm ruột sầu, phân đen. Tây Nguyên, bauxite đỏ đèn Thắt lưng khúc ruột, nhão nhoèn bùn hôi Mệnh Môn chúng khoét mất rồi Lâm Đồng, bụng dưới, đứng ngồi hụt hơi. Tầu thâm chốt huyệt tơi bời Đan Điền, Khúc Cốt mu dời lông mao Bình Dương Tầu khựa ồn ào Dự án, Khúc Cốt giặc đào dưới mu. Nhiệt điện xả thải âm u Vĩnh Tân, Bình Thuận, vạn thu oán hờn Xương cụt, Tầu phố nhơn nhơn Yêu Du sinh sản, lù lù Tầu con. Bình Dương, công nghiệp mỏi mòn Trà Vinh, dương vật, bị đòn Hội Âm Cho thuê một lũ dã tâm Khi chân giặc tới, thò dần cái đuôi. Thuê đất? nham hiểm thấy rồi! Sao còn nhấn nút? làm sôi lòng người! Đền Hùng, Vua giận không cười Thăng Long não bộ, hồng tươi lỗi gì?. Tâm linh, huyệt khí bị trì Ngóc đầu sao được một khi bị đòn Giang sơn đang bị bào mòn Ấn Đường bị trấn, lòng son mất rồi. Ta, thù, nhìn rõ bay ôi Tấm thân rệu rã, đất trời ngả nghiêng Chiến lược điên đảo, âu phiền Bạn - thù lẫn lộn, gia điền tan hoang. Thần đạo bị trấn, bị khoan Đường tầu rắn lượn, đa đoan, vô tù! Thiên Đột bị yểm ngàn thu Đại Tuỳ rời rã, giặc thù xâm lăng. Ngân giao bịt khẩu: xi măng Ăn tiền ngậm miệng, đổ nhằng cho dân Trộm cắp, dầu khí, hụt ngân Bạo hành, bè phái, mất dần công minh. Thần dân, tâm lý bất bình An nhiên tan vỡ, giặc rình giữa sân Từ thượng tầng, tới muôn dân Kẻ thù trấn yểm, toàn phần nước non. Làm cho tán khí hao mòn Sinh khí Chấn Thuỷ liệu còn sản sinh? Than ơi, dân tộc điêu linh Giặc Tầu thâm độc chờ rình nuốt tươi. Dân đen xin tấu hỏi Trời Làm Vua mất nước, dân thời lầm than? Quân quan, xã tắc hoang tàn? Bề tôi xin được lạm bàn vu vơ.. 224Mậu Tuất (2018)
Tác giả: NGUYỄN MINH THỦYSố bài thơ: [13]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

KHÔNG CÒN MƠ NỬA ĐÂU EM

Thôi còn lưu luyến mà chi. Em đừng buồn nửa cho mi nhạt nhòa. Đừng nghỉ suy nhiều thêm lo. Mộng chi sầu khổ đắng đo ... [Đọc thêm...]

TRẢ LẠI TÌNH EM

Tình bây giờ như chiếc lá phai màu. Như con nước trôi nhanh ra biển cả. Chẳng còn cho nhau phút giây êm ả. Cũng xin ... [Đọc thêm...]

MỘT VAI NẶNG GÁNH

Chẳng biết ngày xưa tôi từ đâu. Khi không lại đến gánh nỗi sầu. Lập đông chưa đến mong đan hạ. Tôi biết nên lòng dậy ... [Đọc thêm...]

TRAO HẾT CHO EM

Vòng tay ấm áp yêu thương. Cho anh ngày tháng vấn vương chẳng rời. Yêu em yêu nhất nụ cười. Chẳng hề thay đổi với người ... [Đọc thêm...]

TỰ TÌNH TRÁI TIM

Cảm ơn anh vì những gì anh đã. Dành cho em tất cả những ngày qua. Động viên em cố gắng rồi sẽ giàu. Hôn nhẹ nhàng mỉm ... [Đọc thêm...]

SÂC XUÂN BẤT TỬ

“Sắc Xuân Bât Tử” đời mãi khát thèm. Đang rộn ràng đưa gót em nhẹ bước. Dọc phố phường, trước mặt nở ngàn hoa. Đầy ... [Đọc thêm...]

CHA TÔI

Cha trầm lắng không nhiều lời như mẹ. Vẫn thường ngồi và lặng lẽ dõi theo. Mỗi bước đi Cha nghiêm khắc ngặt nghèo. ... [Đọc thêm...]

PHÍA CUỐI MÙA XUÂN

Tôi nhặt lại nụ cười từ phía cuối mùa xuân. Lắng nghe nhịp chân khua vang trên đại lộ. Cố hàn gắn con tim đầy vết ... [Đọc thêm...]