ĐÊM BUỒN

Đêm đông về gió lùa qua khe cửa Nhớ thương người phương trời đó có hay Nụ hôn xưa còn đọng lại môi này Vòng tay ấm mãi vương đầy vai nhỏ Từng cơn lạnh thấm da khô buốt giá Nơi miền xa người có nhớ đến ta Gối đơn lẻ giọt nước khẽ rơi nhòa Trong sâu thẳm cồn cào gọi vô vọng Mảnh chăn đơn chẳng ngăn được cơn lạnh Rèm lặng buông che sao hết nỗi sầu Căn phòng nhỏ giờ quá rộng mênh mông Niềm nhớ thương luồn vào trong gan dạ Yêu tràn đầy mà tưởng không chi cả Tay nắm chặt sao buốt giá bàn tay Muốn thì thầm một câu khẽ giải bày Nghe trống trải nghẹn dâng đầy chặn lối Yêu mà chi cho cuộc đời mắc tội Thương làm gì để mắc lỗi nhân gian Hận với mình sao tình quá trái ngang Để đêm lạnh lệ hoen tràn khóe mắt.
Tác giả: HA HẰNGSố bài thơ: [3]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHỚ NGƯỜI YÊU

Vẫn biết vắng em buổi chiều nay. Khi nắng vàng vẫn tràn khắp lối. ( Những bài thơ xưa). [Đọc thêm...]

LÁ TƯƠNG TƯ

Ngày xưa đừng có cổng trường. Chắc tôi chẳng thể ngoài đường chờ em. Chờ người vào lớp trưa xong. Lang thang mấy quán ... [Đọc thêm...]

MÍT TRÁI MÙA

Tg Hoàng Hiếu. Mít non trĩu quả trên cành. Cây tơ xanh lá để giành cho anh. Hương thơm tỏa ngát vây quanh. Tóc ... [Đọc thêm...]

MÙA ĐÔNG NHỚ ANH

Thơ Thảo Thu Nguyệt. Đông về rồi tiết trời thu khép lại. Có còn chăng một chút nắng vàng hanh. Đợi đến xuân lá lại nở ... [Đọc thêm...]

KHÁT NHAU

Dòng đời mấy cuộc đổi thay. Mấy phen chìm nổi đoạ đày thịt xương. Trăng đêm vẫn sáng vô thường. Đến mùa tháng bảy mưa ... [Đọc thêm...]

TÔI VẪN ĐI

Ta vẫn đi trên con đường sỏi đá. Biết bao lần vấp ngã bật đứng lên. Trách cao xanh rồi tủi lại phận mình. Bão tố triền ... [Đọc thêm...]

HOA TÍM ĐƯỜNG XƯA

Xa vắng nhiều năm về đến nhà. Con đường tình sử của đôi ta. Ngày xưa chung lối bao hẹn ước. Hoa tím tình yêu tím ngọc ... [Đọc thêm...]

BỐ CHÔN

Thơ vui tuấn đồ cổ. Quà nàynày thì quà này. Hôm nay tao oánh cho mày chừa đi,,. Bắt trước cái bọn công ty,,. Tháng ba ... [Đọc thêm...]