ĐÊM TÂM SỰ

Mấy ngày qua sắc Xuân bỗng đổi màu Trong gió thoảng hương Cau buồn khe khẽ Màn đêm vẫn lặng thầm buông nhè nhẹ Giọng Cú Mèo the thé ở vườn sau Tâm nặng nỗi niềm đau còn quanh quẩn Khiến người thân lận đận mãi vương sầu Bạn hữu hoài vướng nạn bỡi vì đâu Rồi cứ để giọt châu chìm vô tận Lục tìm trong thơ thẩn những đợi chờ Và nguyện ước vu vơ rằng có được Tia mầu nhiệm Cô Tiên dùng thuở trước Để ta còn biết trước những giấc mơ Rồi tự nhủ... Ôi khờ như trẻ nít Cảnh tái tê da thịt chốn dặm trường Chỉ mong rằng san sẻ chút tình thương Thu lại bớt quãng đường xa mù mịt....
Tác giả: VƯƠNG THU THỦYSố bài thơ: [41]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CẢM XÚC THÁNG NĂM

Tháng năm hè đã ghé qua. Nắng vàng gắt gỏng như là mắng ai. Chắc sau một giấc ngủ dài. Chợt bừng tỉnh giấc vươn vai ... [Đọc thêm...]

TỪ NƠI SÂU THẲM

Em phủi sạch hương nồng xa ngái. Bỏ làng quê tới mãi thị thành. Bên này lạc bước rừng xanh. Níu chiều ủ sắc vén mành ... [Đọc thêm...]

ĐỜI CÓ LÚC THÀNH THƠ

Mến tặng cô giáo Phương Trần. Ở đời lắm thật cái hay. Kẻ ăn không hết người may để dành. Mẹ già chiếc áo chẳng lành. Mà ... [Đọc thêm...]

KHÓC CHO TÔI

Nước mắt rơi cho vơi bớt nỗi nhọc nhằn. Đời tôi sao chẳng thắng nổi những khó khăn. [Đọc thêm...]

CHỈ VUI THÔI NHÉ

Chị không thích tuyển phi công. Chị đây thưa đã có chồng hẳn hoi. Các em đừng có thiệt thòi. Các cụ già yếu cũng về. ... [Đọc thêm...]

TÌNH NGƯỜI Ở ĐÂU

Hơn ba mươi năm chiến tranh đã qua. Nhưng hậu quả để lại là vô giá. Đã có biết bao nhiêu người. Sanh ra bị dị tật bẩm ... [Đọc thêm...]

CUỘC TÌNH LỠ

Tiếc chi mộng củ qua rồi. Yêu thương rạn vỡ xa rời còn đâu. Nhớ chi tình lỡ vướng sầu. Yêu chi lệ đỗ đêm trường. Mộng ... [Đọc thêm...]

THỞ DÀI

Đêm nằm sao mãi thở dài. Muốn quên người ấy không tài nào quên. Với đôi mắt ấy hiện lên nỗi buồn. Càng buồn hơn nữa, ... [Đọc thêm...]