ĐÊM TRẮNG
Đêm không ngủ nghe tiếng lòng trăn trở
Nhớ thật nhiều nên thuốc lá vàng tay
Khúc ru buồn vọng lại trắng đêm nay
Lòng trĩu nặng nhớ em sao nhiều thế
Đêm thức trắng cứ gọi là đêm trắng
Tiếng thời gian tí tách cứ lăn đều
Khung cữa sổ với nửa vành trăng khuyết
Khúc ru tình ta lại hát đơn côi
Đếm tiếng vọng nghe sao sầu não nuột
Tiếng tơ lòng sâu lắng cõi trầm luân
Yêu và nhớ trong không gian tĩnh lặng
Mới thấy lòng hiu quạnh đến cô liêu
Đêm trắng tình đêm trắng người yêu
Không cung bậc không một lời thỏ thẻ
Đêm cô đơn một mình trong quạnh quẽ
Nhớ đến điên người nỗi nhớ đến rong rêu
Đêm trắng tình ta lại gọi người thương
Cho đêm trắng không là đêm thao thức
Đêm cũng trắng nhưng là đêm ngà ngọc
Đầy ắp hương đời trong những dấu môi hôn