ĐÊM VÀ NGUYỆT
Ta gục đầu góc đời đêm khắc nghiệt
Những tranh đua, sức vừa kiệt mệt nhoài
Trăng kiêu ngạo, ta vì trăng khờ dại
Hồn rủ mềm tay gặt hái tàn phai?
Mãi làm đêm vì em là áng Nguyệt
Ngự xa vời đêm ta tuyệt vọng yêu
Ước mơ ta lại vô tình tỏa chiếu
Nguyệt kiêu sa, em chẳng chịu mặn nồng
Gió ve vuốt ngà Trăng em buốt lạnh?
Đêm khuya tràn sự cô quạnh riêng ta
Toan tay với ôm hồn trăng hối hả
Sưởi yêu đương xua băng giá vội vàng
Không với tới hay vì Trăng tránh né
Sợ nồng nàn trộm hôn khẽ vô tâm
Trái tình yêu chợt hoá thành trái cấm
Mộng yêu đương lại ướt đẫm lệ Hằng
Ta cũng sợ lỡ yêu em như thế
Mai đêm về Trăng câu nệ chẳng soi
Những giận hờn Trăng hoen úa lẻ loi
Đêm ta chết giữa cuộc đời..tuyệt vọng
Thôi yên ngủ, chuyện tình Đêm và Nguyệt
Như tình mình trong tuyệt vọng đau thương
Van đêm hãy vì nhau quên..độ lượng
Ví Trăng khờ..trong ảo tưởng Trăng phai..