THỜI NAY

Một mẹ nuôi được lăm con Các con khôn lớn không còn biết ơn Kệ cha mẹ sống cô đơn Không gần nuôi dưỡng dỗi hờn ở riêng Xây nhà to rồi ăn kiêng Của ngon vật lạ rất thiêng chùa chiền Gần nhà mất mặt triền miên Đi chùa sắm lễ nhiều tiền cầu xin Cha mẹ ốm đâu có tin Đấy là làm nũng muốn xin ít tiền Con ơi đừng nghĩ sỏ xiên Cha mẹ không thể bị điên thế rồi Bố mẹ không đến mức tồi Các con đừng có nói lời đắng cay Ô hay thời buổi hôm nay Đạo đức xuống cấp rất gay go rồi Gia đình trường học dạy thôi Tăng phần lễ nghĩa mới nhồi kinh doanh Con trẻ đầu óc mới toanh Chúng nhìn cha mẹ rất nhanh bắc cầu Thôi thì đừng có tham giầu Cần nhất lễ nghĩa thắm màu đức nhân Miền xa cho đến miền gần Chữ nhân chữ nghĩa con cần học ngay. Thơ: Vũ Dưỡng - Hà Nội, ngày 13618
Tác giả: VŨ DƯỠNGSố bài thơ: [62]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

VỀ ĐI EM

Về với anh lạnh Đông rồi đó em. Gió hắt hiu thổi nhẹ vầng trăng buồn. Lá Thu sót lại vẫn còn rơi. Trong phòng vắng gió ... [Đọc thêm...]

NỖI NIỀM THÁNG TƯ

Tháng tư về gió rét đã bay xa. Con nắng nhẹ xua mùa dài lạnh giá. Hoa gạo rụng trong gió nồm oi ả. Mây mưa buồn lảng ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI MÙA ĐÔNG

Chia tay rồi có nuối tiếc không em. Kể từ đây đã xem nhau xa lạ. Cơn mưa đông sớm nay về lã chã. Chỉ mình anh lặng lẽ ... [Đọc thêm...]

ĐÔI CHIM DẪN TÌNH

Sáng nay em tặng quà tôi. Đôi chim hạnh phúc tuyệt vời trên hoa. Mà tôi vẫn chẳng nghĩ ra,. Lời gì thầm nhắn trong quà ... [Đọc thêm...]

TIÊN GIÁNG TRẦN

Vốn dĩ là tiên chốn cõi thiền. Đam mê thác đỗ cảnh thanh thiên. Môi hồng nõn nụ lồng mây quyện. Vóc ngọc đào tơ cưỡi ... [Đọc thêm...]

EM CHẲNG TIN ĐÂU

Nghe quen rồi em chẳng tin anh đâu. Đã bao lần làm tim em đau khổ. Dẫu xa gần những chuỗi ngày mong nhớ. Nước mắt đợi ... [Đọc thêm...]

TẶNG THẦY GIÁO VIÊN MÔN ANH VĂN

Học hành khai mở đến tâm. Trò là hạt giống ươm mầm ngày xưa. Lâm râm bóng cũ chiều mưa. Quốc kêu não nuột đò đưa xa ... [Đọc thêm...]

NGHĨA TRANG CHIỀU MƯA LẠNH

Nghĩa trang buồn nó đứng lặng cô đơn. Gió từng cơn chập chờn nghe lạnh buốt. Nó dừng chân bên nấm mồ quen thuộc. Cỏ phủ ... [Đọc thêm...]