NÊN NGƯỜI

Trần gian mấy kẻ học nên người Lĩnh ngộ, khi tròn tuổi bốn mươi Trí chuyển tầm tri, lòng nhẫn nại Hồn nâng cảnh giới, vẻ tươi cười Đâu còn huyễn hoặc, cho đời bới Cũng hết mơ màng để phận bươi Nửa chặng đời qua dường biết rõ Thành công chả đợi nếu như lười Chuộng bởi tài cao ghét chữ lười Thưa rằng thế sự vẫn gòm bươi Đầy vơi túi nải toan giàu thịnh Giãn hẹp hòm rương hưởng tiếu cười Cũng vậy nhà ta tròn tứ cửu Do là bản mỗ trọn mười mươi Dương phàm giữ phận mình trung tín Mãi nhé đừng quên bổn mệnh người Thiên lí độc hành
Tác giả: THÁM HOASố bài thơ: [51]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TRƯỜNG XƯA

Tôi về thăm lại mái trường xưa. Bốn chục năm qua ngỡ mới vừa. Gốc phượng kia, còn đùa với gió. Cây bàng nọ, vẫn lặng ... [Đọc thêm...]

VÃN CẢNH NON SÔNG

Thiên Hoàng chẳng ngó xuống mà coi. Xã tắc giờ đây ngỡ loạn rồi. Ngoại giặc ngông cuồng không soát nổi. Trong thù hách ... [Đọc thêm...]

NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG

Hè sang nắng nhuộm sắc hoa nồng. Phượng vĩ trên cành đã trổ bông. Mặt nước thuyền câu ngơ ngẩn dõi. Bên bờ dáng ngọc ... [Đọc thêm...]

MỘNG THÁI VÃN

Vạn cổ tương tư một gánh sầu. Khơi lòng lệ đẫm có chăng âu. Tình phôi cách trở người mong nhớ. Ái nhạt ly tan kẻ nguyện ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH

️ Thuận nghịch độc️. Không tiền vốn cực mãi rầu lo. Bỏ lại người yêu thuở hẹn hò. Lòng giận liễu xa mùa vội đón. Má hờn ... [Đọc thêm...]

THỢ CẮT TÓC HỌA THƠ

Thuận nghịch độc. Đêm bừng nỗi nhớ vận ngào thơ. Bổng nốt đàn ngân khảy nhịp hờ. Thềm tỏa ánh khuya giờ cảnh gợi. Gió ... [Đọc thêm...]

DƯƠNG THỊ NHƯ NGỌC

Vương hậu đầu tiên được ghi vào sử Việt. Ái nữ yêu kiều của họ Dương. Về theo tráng sỹ ở thôn Đường. Quần thoa cũng ... [Đọc thêm...]

LÒNG YÊN

Yêu thường ngọt lắm vị xuyên liên. Đói khổ gian truân giữ mộng hiền. Thẳng tiếng còng lưng, tâm giản tiện. Ngay lời ... [Đọc thêm...]