ĐÊM VẮNG THƠ TÌNH BUỒN
Đêm tĩnh mịch âm thầm ôm nỗi nhớ
Một bóng hình duyên phận lỡ chông chênh
Buồng tim son sao cứ mãi chung tình
Niềm nhung nhớ vẫn mênh mang hờn dỗi
Đêm khuya vắng ngọn đèn hiu tắt vội
Ánh trăng mờ làm khỏa nỗi tình em
Ngàn lời yêu tâm khảm lắng im lìm
Khuya vắng lặng trái tim côi buồn tẻ
Tình yêu ấy vẫn nguyên câu hứa thệ
Nguyện chung lòng nhiều vô kể lời thương
Muốn duyên tơ đan dệt đủ mộng hường
Cùng màu nhuốm đượm tình anh bền chặt
Cuộc tình nỗi dạ vương đầy chân chất
Phận truân chuyên vật vã bởi duyên tình
Nhiều đắng cay duyên ước chẳng lung linh
Niềm hạnh phúc đã tan tành xa khuất