ĐẾN SAU CUỘC TÌNH
Em buồn lặng lẻ vào phây
Bỗng tim lại nhói rơi đầy giọt châu
Hình anh thoải mái chung đầu
Bên nàng vợ trẻ ngồi lâu cận kề
Biết người nên cặp phu thê
Tình yêu trọn nghĩa câu thề gởi trao
Đến sau chấp nhận mi trào
Ngậm lòng đau nghẹn trời cao có tường
Bao giờ mới được lời thương
Để con nhẹ nhõm canh trường ấm êm
Cớ chi phải chịu môi mềm
Tuôn dòng cảm xúc ngày đêm lặng thầm
Tâm hồn chết lịm nín câm
Lỡ duyên bạc phước tay cầm biệt ly.