ĐI HOANG

Em lại vui một tí Bà cho mày hết đi hoang Bà đây đã biết bàng hoàng nhốt ngay Vườn nhà cỏ rạ rơm đầy Ao hồ sông suối nước đầy quanh năm Ăn xong thì chỉ việc nằm Cớ sao mày cứ sang thăm vườn ngoài Rơm rạ sâu bọ phí hoài Không thể mục được nằm dài ra đây Bà thì má đỏ hây hây Sao phải tự gảy phải bây cả vườn Bà đây đau hết cả lườn Để cho vạy hết cả sườn má đen Nhớ chưa vườn nhà thân quen Thật chăm bới nhé không quên lời bà Thì bà mới mở lồng ra Quanh quẩn chăm bới đấy nha thật đều. Thơ: Vũ Dưỡng - Hà Nội, ngày 27319
Tác giả: VŨ DƯỠNGSố bài thơ: [62]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CÂU THƠ GẦY GUỘC KHÓC ĐỜI

Câu thơ lượm lặt kia đồi. Lá khô xào xạc người ơi hỡi người. Vạt buồn nứt nẻ nguồn vui. Cung đàn nhỏ lệ trút lời bướm ... [Đọc thêm...]

CHỈ MUỐN QUÊN

Ta thương nhau hẹn ước sẽ đợi chờ. Để gọi tiếng kêu nhau bằng chồng vợ. Mà giờ đây tình ta không duyên nợ. Anh lỗi thề ... [Đọc thêm...]

ĐÂU RỒI NGÀY XƯA

Ngồi thẫn thờ giật mình nhớ ngày xưa. Thời bao cấp ngỡ như vừa mới đó. Hoàn cảnh quê lúc này còn nghèo khó. Kiếm bữa ăn ... [Đọc thêm...]

MÙA ĐÔNG CỦA ANH

Nguyễn Nhật. THƠ TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ. Mất cả rồi...còn chỉ có mùa đông. Người bỏ lại cho hồn ta lạnh lẽo. Lòng thầm ... [Đọc thêm...]

XUÂN TRONG KÝ ỨC

Một chút mưa ướt mảnh sân gạch cũ. Một chút khói mơ màng tỏa mông lung. Nồi bánh chưng, ánh lửa cháy bập bùng. Cây đào ... [Đọc thêm...]

CUỐI NẺO BUỒN TÊNH

thơ Dạ Vũ Nguyên Minh. Mưa giăng hạt lạnh ru đời. Hạt rơi vỡ hạt đắng lời trần ai. Cuối đường bóng ngả, mùa phai. ... [Đọc thêm...]

MƠ HOANG

Ảnh câu khoán mượn. Ngắm dung nhan muôn vàn nỗi nhớ. Trăng chiếu sáng mơ màng tới em. Anh yêu em lắm...màn đêm. Bài đã ... [Đọc thêm...]

MẤY MƯƠI NĂM RỒI

Thời gian sao trôi qua nhanh quá. Mới đây đã vài chục năm rồi. Người xưa còn đây,lưu luyến lạ,. Nghĩ buồn ngày tháng đã ... [Đọc thêm...]