ĐI QUA TUỔI BUỒN
Ước mơ nào đã đánh mất trong tôi
Bỏ lại sau lưng phía chân trời kỷ niệm
nắng mùa hạ gió mùa thu lưu luyến
Quay gót buồn trong từng không tên
Nơi xa xôi xuân nếm mọi ưu phiền
Chợt thương lắm mùa đông ru giấc ngủ
Hạt mưa nghiêng và nụ cư tinh tú
Của hồn xưa giờ nhạt bụi trăm miền
Đêm bạc đầu giấc mộng ngủ quên
Thời gian khắc dần thêm nỗi nhớ
Thêm lần nữa bao mùa qua bỡ ngỡ
Trắng trang đời trên vạn lối lênh đênh