VẮT CẠN KIỆT

Vắt từng giọt làm mực trên trang viết Tô thắm màu trong thời tiết hạ sang Mạnh tay bút sẵn sàng bằng ý chí Nghĩa khí này ngùn ngục nổi hờn căm Lòng yêu nước hỏi ai ai dám cắm Trái tim này đã nhuộm thắm tình dân Ta viết mãi chẳng bâng khuâng một chút Sự yêu thơ hạnh phúc của muôn người Trao cho nhau tình thương trong nụ cười Sáng rạng đông tươi đẹp với muôn màu Đàn sáo hát trên cành cao thanh thót Bà con ơi tôi đã trót yêu rồi Yêu tiếng gọi của núi sông Đại Việt Yêu những lời tha thiết của nhân dân Yêu tất cả người thân đang than khóc Yêu đồng bào bão lốc giữa biển khơi
Tác giả: NGOT PHANSố bài thơ: [76]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NĂM THÁNG HƯ VÔ

Em thức dậy với nỗi buồn man mác. Dù ngoài sân gió xao xác rung cành. Dù tiếng chim khuấy động khoảng trời xanh. Dù vạt ... [Đọc thêm...]

HIẾN DÂNG

Nồng nàn suối tóc toả hương bay. Môi hồng ngát dịu đắm mê say. Hàng mi khẽ chớp đêm huyền ảo. Thân hình quyến rũ gối ... [Đọc thêm...]

CẠN CHÉN MEN SẦU

Ta đã lỡ một thời xuôi ngược. Để con tim mấy lượt đau thương. Ngẫn ngơ thức trắng đêm trường. Tóc phơ đã bạc dậm đường ... [Đọc thêm...]

VẪN ĐỢI NGƯỜI ƠI

Ai rồi cũng khổ vì yêu. Tim mình xao động bóng chiều cô liêu. Hẹn nhau tại bến Ninh Kiều. Hoàng hôn đang xuống hồn ... [Đọc thêm...]

GIỌT LỆ CỦA YÊU THƯƠNG

Ta trao người giọt lệ của yêu thương. Người trả ta một tình yêu man trá. Thật ngọt ngào những cũng nhiều dối trá. Để ... [Đọc thêm...]

TƯƠNG TƯ

Lệ rơi ướt đẫm canh trường. Mình em lẻ bóng cung đường tình duyên. Nhớ ai ngơ ngác mắt huyền. Hỏi rằng bến cũ dong ... [Đọc thêm...]

CHIỀU TÍM MỘNG MƠ

Thơ Hương Quê. Đem theo giọt nắng bên thềm. Về nơi phố cũ càng thêm u hoài. Đường xưa chợt bỗng chia hai. Bằng lăng ... [Đọc thêm...]

NGHỆ AN QUÊ TÔI

Mời bạn về thăm quê tôi. Nghệ An xô Viết rạng ngời năm xưa. Về đây nghe hát đò đưa. Xem trang lịch sử năm xưa hào hùng. ... [Đọc thêm...]