DĨ VÃNG

thơ Nguyễn Thành Nghe em nói chẳng biết đâu là thật Giữa dòng đời tất bật và bon chen Vẫn chờ mong một giọng nói thân quen Nhưng chỉ thấy đêm đen ngay trước mặt. Ngồi nơi đây hai bàn tay xiết chặt Cố cho lòng khỏi quặn thắt vì đau Biết bây giờ và mãi mãi về sau Hai đứa mình gọi nhau là dĩ vãng. Tình chúng ta lúc đầu sao lãng mạn Vậy mà giờ chẳng đáng để em yêu Còn mỗi anh vẫn sớm sớm chiều chiều Ở lại đây nhớ bao điều người hứa. Dẫu trong lòng chẳng dám mong chờ nữa Nhưng tim còn khơi lửa giữa tàn tro Để canh khuya được nghe tiếng ai hò Câu hờn trách con đò quên bến cũ...!!!
Tác giả: NGUYỄN THÀNHSố bài thơ: [36]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHỒNG ƠI CHỒNG À

Đêm dài dòng lệ rơi tu ôn. Người ơi có hiểu ngọn nguồn vì sao. Buồn thương số phận má đào. Lấy chồng mà ... [Đọc thêm...]

MANG THAI TUỔI SÁU BA

Sự kỳ diệu của tình yêu. Sáu mươi hai tuổi vẫn phiêu lấy chồng. Bao người ngờ vực em không. Sao mà sinh nở cho chồng em ... [Đọc thêm...]

TỬU THI BIỆT LỆ

Thơ viết tặng Em nhân dịp 083. Lỡ gặp nhau rồi ước hẹn chi. Thời gian chẳng biết mộng mơ gì. Giong thuyền bến tục về ... [Đọc thêm...]

CHIỀU MƯA BUỒN

Ta lang thang phố buồn chiều mưa đổ. Nghe giọt sầu loang lổ ở trong tim. Bước chân hoang lầm lũi mãi đi tìm. Bong bóng ... [Đọc thêm...]

THƠ TÌNH CÒN MÃI VỚI THỜI GIAN

BÀI THƠSÔNG QUÊ TÁC GIẢHÒA PHẠM. Đi chơi một chuyến ghé thăm quê. Bốn phía là sông khắp lối về. Thỉnh thoảng lướt nhanh ... [Đọc thêm...]

BỞIGIÀU

Bỡi giàu nên mới ăn chơi. Bỡi giàu mới có cuộc đời xa hoa. Bỡi giàu mới có tiền ra. Bỡi giàu mới có quanh ta nhiều ... [Đọc thêm...]

NHÂN QUẢ

Nhân gian muôn vạn nỗi sầu. Kiếp người phận số nông sâu khó lường. Mấy ai tránh khỏi tai ương. Cả đời vô sự yêu thương ... [Đọc thêm...]

NỒNG NÀN THÁNG BA

Hương Giang. Nồng nàn cái nắng tháng Ba. Hoa gạo thắp lửa phương xa mong chờ. Vần thơ chẳng thể hững hờ. Cứ da diết ... [Đọc thêm...]