ĐÔI CHÂN

Tác giả Dung Bui Ngày xưa chân đất Mẹ đi... Đôi chân Ba cũng khác gì Mẹ đâu Nắng mưa ngày tháng dãi dầu Cho con dấu ấn in sâu nghĩa tình Đôi chân buổi sáng bình minh Dẳm lên đồi cát một mình Ba vươn Cần câu chiếc giỏ lên đường Leo gành vượt giốc con thương Ba nhiều Chiều về chục cá bấy nhiêu Đôi chân Mẹ lại sớm chiều mang đi Bàn chân không dép dịu kỳ Làm nên sức mạnh người đi vào đời Quê nghèo thời ấy người ơi ! Cho con sức mạnh vào đời lớn khôn Đôi chân Ba Mẹ trường tồn Mồ hôi thấm mặn cho con tôn thờ Đường đi con mãi bơ vơ Tóc sương điểm bạc bao giờ không hay Chiều buồn đôi mắt cay cay... Nhớ đôi chân đất bao ngày buồn vương !!
Tác giả: DUNG BUISố bài thơ: [67]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TỔ QUỐC LÀ GÌ

Thơ Nguyễn Đức Toàn. Minh hoạ Sưu tầm. Ngày xưa khi còn nhỏ dại. Nằm trong lòng Mẹ thầm thì. Mẹ ơi Tổ quốc là gì?. Mẹ ... [Đọc thêm...]

ĐẾN BAO GIỜ HẢ MẸ

Đến bao giờ con nhìn thấy Mẹ vui. Những nỗi buồn cứ dài theo cuộc sống. Có bao giờ Mẹ tìm thấy khoảng trống. Bỏ nỗi ... [Đọc thêm...]

MIỀN KÍ ỨC

Tôi đi lối cũ còn vương. Bờ tre giếng nước con đường ngày xưa. Dòng sông soi bóng hàng dừa. Những chiều đi học Mẹ đưa ... [Đọc thêm...]

CÁM ƠN NGƯỜI MẸ TUYỆT VỜI

Tác giảĐức Ngọc. Ảnh riêng. Từ ngày con được ra đời. Con luôn in đậm dáng người Mẹ yêu. Bao năm nắng sớm mưa chiều. Con ... [Đọc thêm...]

MẸ MONG CON VỀ

Đông sắp tàn mà con đã về đâu. Hà Nội đó mẹ đợi lâu rồi đấy. Cơn mưa chiều sao mà tê tái vậy. Nước mưa làm cho mẹ thấy ... [Đọc thêm...]

VU LAN VÀ MẸ

Thơ Đỗ Thị Kim Hoa. Ảnh minh họa st. Mẹ người cả một đời luôn sống vì con. Theo bước thời gian xuân sắc đã không còn. ... [Đọc thêm...]

TIẾNG RU CỦA MẸ

Thơ Đức Ngọc. Thuở bé nghe tiếng Mẹ ru. Tiếng lòng êm ái,vi vu giữa trời. Từng câu,từng chữ,từng lời. Dẫn dắt con ... [Đọc thêm...]

BỒ TÁT LÀ GÌ

Bồ tát là dịch âm từ chữ Phạn và là lược dịch Nếu dịch âm đầy đủ là Bồđềtátđỏa Bồđề nghĩa là giác Tátđỏa là hữu tình ... [Đọc thêm...]