ĐÔI MẮT CÒN VƯƠNG

Đôi mắt vương tơ hồn thơ thẩn Chân trời bừng sáng nét hồn nhiên Môi còn hương vị đời son phấn Len nhẹ không gian chút ngoan hiền Đôi mắt mở ra vần thơ lạ Ta về gieo hạt nẩy mầm yêu Vun vén cho nhau là tất cả Hạnh phúc ùa về mộng phiêu diêu Đôi mắt tươi non như lá cỏ Liếc mắt đưa tình trắng trong veo Từ lúc áo em hay khép mở Trái ngọt căng đầy nợ ai gieo? Đôi mắt thật thà đâu giấu giếm Cho nhận tự nhiên vốn lẽ đời Thương đóa hoa kèn vừa ẩn hiện Gói ghém ngàn năm những lả lơi Đôi mắt tựa như ngôi sao sáng Soi bóng hình nhau trong đêm hồng Đất trời rộng hơn và thoáng đãng Rớt vào lòng nhau những mênh mông Ân Thiên ( Bình Dương)
Tác giả: ÂN THIÊNSố bài thơ: [306]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGÀY MAI

Ngày mai khác với hôm nay. Ngày mai ngày mới một ngày tiếp theo. Bình minh nắng mới trong veo,. Chim mừng ríu rít tiếng ... [Đọc thêm...]

HỌA TỪ SAY XỈN LỜI SON TRAN

Hết hồn chết vía giao thông. Ai mà nhìn thấy cảnh tông kiểu này. Mạng người coi rẻ như vầy. Còn ai dám nữa nó đày tang ... [Đọc thêm...]

AI GIEO

Tác giả HUY CƯỜNG. Ai gieo thương nhớ vào hồn. Để em khắc khoải sầu mang vào lòng. Vì đâu tình cảnh trái ngang. Để cho ... [Đọc thêm...]

TUỔI HỒN HOA

Tuổi hồn hoa thích mưa bay và gió lượn. Đời rực hồng như nắng sớm bình minh. Nhìn cuộc đời như sao sáng lung linh. Và ... [Đọc thêm...]

NIỀM VUI

Niềm vui em chỉ thế thôi. Nụ cười hé mở trên môi mỗi ngày. Nỗi buồn xin gửi vào đây. Ăn hết đĩa này ... [Đọc thêm...]

CON TIM VẪN BỒI HỒI

Đã bao lần cắm cúi dưới chân đê. Vạch cỏ may tìm lời thề ngày trước. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 19012018. [Đọc thêm...]

NẾU CÓ KIẾP SAU

Có khi nào sông ngừng trôi về biển. Anh không còn nhung nhớ nữa về em. Là ngày đó cả vũ trụ tận thế. Có khi nào mùa thu ... [Đọc thêm...]

NHẠT PHAI

Nắng nhạt dần đang ngả bóng chiều buông. Nơi cõi mộng bên xuồng chờ anh tới. Mà chưa thấy em mỏi mòn trông đợi. Bỗng cô ... [Đọc thêm...]