ĐỜI NGHỆ SĨ

Thơ:Tuyến phạm văn Là người của nắng của mưa Đêm đêm kiếm sống làm vừa lòng nhân Tôi nhớ kỷ niệm một lần Vô tình rơi lệ ướt dầm áo vua Nghề nghiệp là phải thêu thùa Nhập vai biết khóc biết đùa người xem Khi sân khấu đã bỏ rèm Không còn vua chúa, dân hèn, thái phi Một hôm nghệ sĩ trót si Âm thầm lụy bóng nữ nhi bên mình Đêm về tim nhảy phập phình Canh dài đẫm lệ biết mình đã yêu Diễn tuồng nghệ sĩ liu xiêu Sống đời ca sĩ lắm điều nhiễu nhương Tôi quyết đi hết đoạn đường Làm người ca sĩ đoạn trường lắm thay!! 2852018 Tuyến phạm văn
Tác giả: TUYEN PHẠM VANSố bài thơ: [175]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HÃY QUÊN ĐI

Năm xưa mười sáu xuân hồng. Sao em lại để tơ lòng vấn vương. Bạn bè cắp sách đến trường. Sao em lại vội yêu đương hẹn ... [Đọc thêm...]

LỤY TÌNH

Đôi mắt ấy chỉ một lần thoáng gặp. Cả cuộc đời như mất cắp tim yêu. Trải canh thâu..và những lúc xế chiều. Dài đuổi ... [Đọc thêm...]

TINH NGHIA

Những ngày ở chiến trường xưa. Sá chi bão đan bọm rơi mấy tầng. Đã thề hiến tuổi thanh xuân. Mũ sao ... [Đọc thêm...]

RỦ NHAU ĐÁNH DẬM

Nông nhàn rủ bạn bè đánh dậm. Cùng nhau ra ruộng trũng máng sâu. Chỗ nào có sá tới mau,. Ruộng đìa trũng cá nhào nhiều ... [Đọc thêm...]

VIỆT NAM MÃI TRONG TÔI

Thơ Nguyễn Thanh Tâm. Gấm vốc bốn ngàn năm lịch sử. Quan quân trăm họ vốn một lòng. Yêu thương tô thắm cờ hồng. Gấm vốc ... [Đọc thêm...]

NGẬM NGÙI

Hoàng hôn vừa khuất dưới hiên nhà. Anh ngồi nhớ lại chuyện chúng ta. Ôi sao ấm áp tình yêu đó. Nhưng giờ nhớ lại thấy ... [Đọc thêm...]

TRIẾT LÝ CỦA TÌNH YÊU

Đời người như cơn gió. Thổi trăm chiều về đâu. Lòng vẫn thường tự nhủ. Yêu người được bao lâu?. Sự rung động nôn nao. ... [Đọc thêm...]

CHẠY ĐẰNG GIỜI

Hôm nay có chạy đằng giời. Bao công rình rập đứng ngồi không yên. Ra đường mắt mũi đảo điên. Ở nhà thì cứ nằm im. ... [Đọc thêm...]