ĐÔNG BUÔN
Cửa thiền tiếng vắng người thưa
Qua đây văng vẳng chuông đưa chiều buồn
Trời rơi giọt nước trắng ngần
Non trồi mặt biển lạt dần mầu xanh
Xa rồi tiếng gọi em, anh
Cây Chăm Pa đã bao lần sai hoa
Khép hờ cửa đọng sương sa
Sông ngân mờ nhạt, trăng tà soi nghiêng
Không gian phảng phất mùi hương
Bóng nâu thấp thoáng chiều buông tháng ngày
Ngày đêm vẫn cảnh sắc này
Đầy sân sương phủ buồn lây mắt người
Dứt tình , xuống tóc... em ơi
Qua chùa ngấn lệ... đầy vơi... nỗi buồn !
HD, Chùa quê 2018