GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG

Hoàng hôn buồn lặng khất cuối sườn non Mây ôm che suốt trời chiều giá lạnh Không gian buốt chẳng vì sao lấp lánh Ngọn đèn trong ngả bóng dõi tâm hồn Cây sắt se đếm sót giọt mưa buồn Gió len lỏi liếp cài che nỗi nhớ Giường quá rộng thiếu phụ nằm trăn trở Đợi chờ yêu cho tim cứ mồ côi Giấc ngủ về đem lối mộng người ơi Tay khoanh ngang phập phồng ru nhịp thở Hàng mi khép miệng mỉm cười sao ngỡ Giữa lạnh lùng như có vậy người bên Mơ mặt trời vườn thắm sáng bừng lên Sải bước chạy đón vòng tay chờ đợi Tên của người em khản lên vì gọi Mùa đông kề sao thấy lạnh gì đâu Phòng lẻ loi một bóng suốt canh thâu Đông trắng tuyết gió cũng hùa tiếng rít Yêu thật nhiều người nơi xa có biết Cửa khép chờ ôm giấc mộng mùa đông Thơ Chung Vu - tp HCM, 11122018
Tác giả: CHUNGVUSố bài thơ: [8]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GÁC BÚT

Lui chân về chốn hậu đài. Phủi tay gác kiếm thôi mài bút nghiên. Cho tâm trở lại bình yên. Kiếp trần dẫu có đảo điên kệ ... [Đọc thêm...]

HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ

Vì nghèo tụi nhỏ bỏ xóm làng. Đi lên thành phốsống lang thang. Xa cha,xa mẹ,rời bè bạn. Chỉ mong sao thoát cảnh cơ hàn. ... [Đọc thêm...]

QUAY VỀ KỈ NIỆM

Kỉ niệm đầu tiên con nhớ về trường cũ. Mái ngói rêu mờ nép mình cạnh đồi thông. Trơ trơ đá, mặt đường lam lũ. Bụi còn ... [Đọc thêm...]

TÌNH YÊU CAO THƯỢNG

Là yêu không cắt nghĩa vì sao. Hiện thực cuộc đời chẳng chiêm bao. Nào có xa vời mơ ước hảo. Trăm năm duyên kiếp gắn ... [Đọc thêm...]

ĐƯỜNG XƯA

Đường xưa em bỏ đi. Tím cả chiều hoang dại. Biết nói gì còn lại. Tình xưa lệ đẫm mi. Đường xưa đầy nỗi nhớ. Em đã xa xa ... [Đọc thêm...]

ĐƯỜNG TÌNH MỘT THƯỞ

Thơ và ảnhPhạm Tuyến Tình Thơ. Cao Xanh sao nở sắp bày. Gặp gỡ đôi ngày lại phải chia xa. Nàng yêu hoa tím vườn cà. ... [Đọc thêm...]

MƯA BUÒN NHỚ ANH

Mưa buồn mình tựa cầu thang. Lòng mênh mang nhớ tới chàng ở quê. Nơi xa mang nặng lời thề. Nhớ người yêu ở nơi quê ... [Đọc thêm...]

THÁNG HAI TÌNH YÊU

Tháng hai thường chỉ hai tám ngày thôi. Năm dài nhất mới có ngày hai chín. Dù ngắn đấy nhưng sao mà lưu luyến. Họ tặng ... [Đọc thêm...]