GIẾNG LÀNG
Ngày xưa gánh nước giếng làng
Gặp người con gái ngỡ ngàng bước chân
Về nhà lòng dạ bâng khuâng
Đêm nằm mơ thấy đôi chân nõn nà
Miệng cười rực rỡ như hoa
Má hồng mắt biếc làn da trắng ngần
Giếng làng tôi gánh đôi lần
Rồi xa nơi ấy tiến thân một thời
Giếng làng ký ức trong tôi
Có người con gái lòng tôi thương thầm
Miệt mài đèn sách bao năm
Công thành danh toại về thăm giếng làng
Giếng làng xưa vẫn giếng làng
Mà người con gái đã sang ngang rồi
Nổi buồn xé nát tim tôi
Giếng ơi sao để mình tôi lạc loài