GIỐNG NGƯỜI
Lẳng lặng mà xem nó thoát nghèo
Thằng thì bện chổi, đứa chăn heo
Riêng ông ráng học nghề buôn đá
Rảnh việc buồn tay liệng đám bèo
Lẳng lặng mà coi, chúng kiếm tiền
Xe dùng chở khách chạy như điên
Phen này, bảo hiểm mình ông bán
Ấy cũng giầu nhanh, lại khỏi phiền
Lẳng lặng mà coi cách chúng giàu
Bu đàn khởi nhóm họp cùng nhau
Đào chuôm thả đỉa xơi nguồn máu
Hút kiệt tài nguyên, chước hẳn làu
Lẳng lặng ngồi xem chúng diễn tài
Lằng nhằng, mũ áo những cân đai
Trăm nghìn tỷ bạc, thành mây khói
Trách nhiệm vòng vo, độc mấy bài
Lặng lặng nằm trông nẫu thói đời
Đói, thời xực quẩn cũng đành thôi
Đồi thanh, biệt phủ, khuôn trăng ló
Lo trắng đầu quan nỏ giống người
Bình tâm xét cảnh chúng kêu nghèo
Khổ lắm quan trường, sống dựa heo
Bố mẹ chăm làm cho kế nghiệp
Còn em chức vụ hưởng lương bèo
Bình tâm xét việc chúng vun tiền
Thụy sĩ cho vào , trọng phát điên
Vẫn bảo dâu hiền ngoan đổi bán
Lầu cao biệt phủ dựng không phiền
Bình tâm xét lại chúng nhanh giàu
Tổ mẫu sinh phù chỉ chỗ nhau
Phúc lộc quà cho thằng cháu biếu
Trời thương giá cả thuộc như làu
Bình tâm xét học biết thông tài
Tiến sỹ hai trình phát được đai
Nước họ người xem mà hốt hoảng
Thầy say rượu ngất luận qua bài
Bình tâm xét kỹ đạo bên đời
Vẩn đục trăm điều Bác dậy thôi
Cố vị tham quyền gieo quả đắng
Rồi sau mặt úp giữa muôn người
Trường Xuân Phạm