GỞI NỮA CÔ ĐƠN

thơ minh khương Tết đến rồi lời hẹn đã qua Đêm lạnh lẽo nổi buồn quá nhớ Trăng gần về tổ ấm để lời thương Nỗi cô đơn sao lại cứ vấn vương Nhìn phương ấy trong tôi lòng nặng Giọt nước mắt trên mi còn Đặng Gom nét buồn gởi gió để chia đôi Gió sương ơi làm lạnh bờ môi Xin gởi đến mỗi người một nữa Ngày tháng trôi em là người cất giữ Trả cho đời không nữa đâu anh Váng mây trôi hạnh phúc nhớ xin dành Khắc ký ức giữ gìn cho nhớ nhé Ngày đoàn Viên nói nhỏ em nghe Ánh trăng khuya nỗi nhớ lại võng về Ôm ký ức trông chờ trao trả
Tác giả: ĐỪNG HỎISố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHỜ ANH NHÉ

Thơ gửi người tình ảo2. Mỗi sáng khi bình minh thức dậy. Một thói quen khó sửa đã lâu. Dù rất xa... Ta vẫn thấy Anh ... [Đọc thêm...]

HAI TRÔM HOA RƯNG

lên rừng ngắm những đóa hoa. Hoa hương hoa sắc là là em ơi. Hoa này chắc của đất trời. Lung linh hương sắc ... [Đọc thêm...]

KIẾP NGƯỜI LÀ PHÙ DU

Nhìn đời hôm naybao xót xa. Thương nhớ ngày vơiđêm cạn lòng. Dòng đời...luôn mãi đục trong. Cuộc đời hôm nay... bao nỗi ... [Đọc thêm...]

ĐÁM CƯỚI QUÊ

Hôm nay đám cưới làng quê. Quan viên hai họ mãi mê chuyện trò. Chú rể thì đứng co ro. Còn nàng dâu mới, thì lo...không ... [Đọc thêm...]

BÊN PHỐ MÙA ĐÔNG

Thơ Toàn Tâm Hòa. Phiến Đông nào lạc qua phố sáng nay. Mà anh thấy đất trời đầy buốt giá. Cơn gió nào vừa rít qua kẽ ... [Đọc thêm...]

BÓC LỊCH

thơPhạm Thế Long. Hoa lá đâm trồi nở muôn nơi. Áo vua gỡ bỏ nối thêm người. Hành trang sách vở dần li biệt. Gà đãi chó ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG

Xa lâu quá trong lòng nhung nhớ. Quê hương mình lúc thuở còn thơ. Cây đa giếng nước mộng mơ. Sân đình ngày ấy trông chờ ... [Đọc thêm...]

NHỚ QUÊ

Bâng khuâng chợt nhớ quê xa. Nghiêng nghiêng bóng mẹ với tà áo nâu. Chăm đàn lợn, đắp liếp rau. Lưng còng của mẹ dãi ... [Đọc thêm...]