HẾT HẠN
Thương thay.đến cái tuổi xế chiều.
Vợ vẽ lên.vẻ mặt đăm chiêu.
Chẳng hiểu cho trong lòng buồn lắm.
Gió lặng căng sao nổi cánh diều.
Thâm canh bao vụ vững đê điều.
Vét máng khơi nguồi nước tế tiêu.
Giờ bất lực tay đành ôm súng.
Chăm tưới rặng tre.mỗi sớm chiều.
Hoang hóa ruộng lâu sợ tiêu điều.
Cỏ mọc già.sẽ ngả màu tiêu.
Đâu còn muốn phát bờ cuốc góc.
Hiểu dùm cho.tuổi đó vợ yêu.
Không phải thật