HOA MỘC MIÊN ĐÃ RỤNG

Tháng ba về một chiều xuân ảm đạm. Trời sụt sùi vầng mây xám nhẹ bay. Đỏ bến sông quê hoa gạo rơi đầy. Theo người ta em chia tay xóm nhỏ. Em sang ngang mình xa nhau từ đó. Chiều xuân buồn vẫn cháy đỏ mộc miên. Xa quê hương em cất bước xuống thuyền. Bỏ lại bến sông tình duyên dang dở. Chiều tháng ba anh nhặt hoa trên cỏ. Thả xuôi dòng về nơi đó bên em. Một mình anh thức trắng với đêm đen. Ngồi đốt thuốc bên ánh đèn hiu hắt. Bao năm qua tưởng lửa tình đã tắt. Anh về đây thấy ai nhặt hoa rơi. Hoa mộc miên khơi ký ức một thời. Em và anh đắm say nơi bến nước. Con đò già vẫn tháng ngày xuôi ngược. Đợi em về để đưa rước qua sông. Mùa xuân này hoa gạo vẫn rực bông. Sắp rụng hết nhưng ai không về bến. Nguyễn Đình Huân Sài Gòn, Ngày 28032017
Tác giả: HUAN NGUYEN DINHSố bài thơ: [440]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NÉT CHẤM PHÁ TINH KHÔI

Họa theo bức họa. Khen người họa sĩ tài ba. Vài đường chấm phá cỏ hoa nên hình. Khuôn trang thiếu nữ thật xinh. Cỏ cây ... [Đọc thêm...]

VỀ MIỀN KINH BẮC

Xa nhau đã quá lâu rồi. Xa em Anh biết đứng ngồi với ai. Một thời trúc tỏ lòng mai. Mà sao trút bỏ ngày dài nhớ thương. ... [Đọc thêm...]

TỰ TÌNH VỚI BIỂN

Đã lâu rồi em không về thăm biển. Đôi mắt buồn hiện rõ nỗi nhớ thương. Nhìn sóng nước nhớ thương anh nhiều lắm. Thuyền ... [Đọc thêm...]

HOÁ KIẾP CỎ MAY

Nếu một ngày gặp nhau ta bối rối. Khi hai đứa mình tay nắm trong tay. Nụ hôn đầu ta trao nhau nóng hổi. Nguyễn Đình ... [Đọc thêm...]

VỀ THĂM ĐẤT TỔ

Ảnh minh hoạ từ mạng. Hơn một lần tôi đến với nơi đây. nơi chín chín con voi quỳ về đất Tổ,. Dòng sông Thao uốn lượn ... [Đọc thêm...]

NỖI ĐAU GẠC MA

Các Anh ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ. Rưng rức nỗi lòng của người mẹ Gạc Ma. Ba mươi năm rồi mà như mới hôm qua ... [Đọc thêm...]

NHỚ VỀ NHẬT LỆ

Quảng Bình Nhật Lệ sông xưa. Có người mẹ Suốt sớm trưa chèo đò. Quản chi sóng lớn gió to,. Đoàn quân rộn rã ra đi,. ... [Đọc thêm...]

ANH SẼ ĐẾN BÊN EM

Mưa mưa to mưa vẫn cứ mưa. Nhớ em nhiều lại càng nhớ em thêm. Người thương ơi. Mưa từ sáng đến giờ. Giữa giờ chiều ... [Đọc thêm...]