HOA QUỲNH

Sinh ra cũng một loài hoa Quỳnh em đẹp chứ, ai mà chả thương! Nhưng sao lại quá vấn vương Chỉ trong một tối tỏa hương tức thời! Ngàn hoa thi sắc giữa đời Lung linh dưới ánh mặt trời hỡi em! Bao nhiêu hoa đẹp đua chen Mà sao em lại chờ phen tối trời! Hay trời bắt tội thế rồi Để chàng quân tử đêm ngồi ngóng xem! Nhâm nhi một chén trà sen Trăng kia sáng tỏ, đợi em chàng chờ! Nách kia đã nứt hững hờ Quỳnh em mở mắt chàng nờ xòe tay! Trời ơi em đẹp nhường này Cánh hoa trắng muốt như bày cánh tiên! Em ơi trút hết ưu phiền Trăm năm cuối nẻo, chờ đêm vỡ òa! Một đêm tỏa sáng thôi mà Sáng mai héo rũ, ấy là quỳnh hoa!
Tác giả: THU HUONGSố bài thơ: [163]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

LỤC BÁT KHOÁN THỦ

Cảm tác theo hình. ĐƯỜNG đời rộng bước thênh thang. DÀI theo năm tháng bước càng xôn xao. EM về bên ấy nao nao. CỨ đi ... [Đọc thêm...]

CHÚC MÙNG GIÁNG SINH

Giáng sinh đã đến rồi đây. Đèn sao sáng rực mây trời vờn bay. Những đôi trai gái cầm tay. Nhà thờ điện sáng nến màu ... [Đọc thêm...]

THÁNG GIÊNG TỰ TÌNH

Em khờ khạo nỗi riêng mang. Khúc tình còn đọng nhỡ nhàng lời ru. Chao nghiêng bóng nguyệt... Nụ cười thêm xinh. [Đọc thêm...]

NHỚ MÃI ĐỜI QUÂN NGŨ

Thơ Lê Trung Chính. Nhớ thời tuổi trẻ đã qua. Bốn phương sum họp một nhà,. Dù rằng kẻ trước người sau,. Coi nhau như ... [Đọc thêm...]

HỒN QUÊ

Chân trần xéo nát nắng trưa. Vàng rơm ráo thóc cơn mưa chợt về. Cha còn ở bãi triền đê. Tay cầy tay cuốc bộn bề vụ ... [Đọc thêm...]

GIAO LƯU VỚI

TRANG THO NGUYÊN. THƠ CỦA TRANG THO NGUYÊN. Em trao mật ngọt ướp hồn anh. Ong bướm hôn hoa trái chín cành. Mấy bận Hè ... [Đọc thêm...]

TÌNH CHẾT

Nhớ ngày xưa ta thật say nồng. Tình tha thiết nụ hồng khoe sắc. Cùng trao ái đong ngần dày đặt. Trọn đời này xiết chặt ... [Đọc thêm...]

NHỚ VỀ MIỀN ĐÓ

Tháng mười hai bỗng nhớ miền xưa đó. Đoàn quân về làm xóm nhỏ lao xao. Nhiều cô em có đôi má trái đào. Anh đến quê tôi ... [Đọc thêm...]