KHÔNG ĐỀ
Sao chẳng hiểu hoa mãi rơi hữu ý.
Mà nước kia lại cứ chảy vô tình.
Chuyện nhân thế sao mà hay vậy nhỉ.
Ai đã làm tan nát cả tim Vinh.
Có những lúc tự thấy mình bé nhỏ.
Như thể là những cơn gió thoảng bay.
Ai sẽ nguyện biến mình thành cơn gió.
Thổi hồn tôi đưa phảng phất nơi này.
Tim trót dại đã đắm say ánh mắt.
Của một người chỉ thấy mặt qua phây.
Mà cõi dạ cứ cồn cào quay quắt.
Thoảng nhói đau nếu không gặp mỗi ngày.
Mơ có dịp được nắm tay dạo phố.
Cùng tới thăm ngôi nhà cổ Hà Thành.
Vui say ngắm mùa sữa đang nở rộ.
Thơm hương nồng quện hai mái tóc xanh.