LƯU LUYẾN

Vẫn biết rằng sinh sẽ lụi tàn Muôn đời tạo hóa đã thường ban Buồn lòng oán hận nhanh già cỗi Bởi trót yêu thương nỗi nhớ tràn Một thưở anh hùng nơi gió núi Tung hoành khắp nẻo cõi mây ngàn Tang bồng nhỏ quá dường chưa thỏa Giã biệt vô thường lệ chứa chan! HỢP RỒI LẠI TAN! Luyến tiếc làm chi, cái đã tàn Dòng đời trong đục, hợp rồi tan Ở cùng kẻ sấu, khiến ngao ngán Sống với người hiền, thấy chứa chan Là bởi tham gian, gây nhũng loạn Hay vì tu đức, được bình an Thế nhân làm việc, cho sáng lạn Xã hội văn minh, đẹp ngút ngàn. TG: Phan Công Tình.
Tác giả: TUTHUCSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

DUYÊN PHẬN PHẢI CHIỀU

Dạo ấy nghèo xơ chỉ chữ dày. Vô đầu dạ cản nghĩ liền cay. Quần te túa dạng buông là khổ. Áo lỡ làng khuôn bỏ hận bày. ... [Đọc thêm...]

BÓNG CHIỀU

Chiều xuống dâng trào nỗi nhớ ai. Đường xưa bóng liễu tóc buông dài. Bài họa của bác Cư Nguyễn. Mưa chiều bỗng chợt nhớ ... [Đọc thêm...]

MEN NỒNG MÙA XUÂN

Gió vẫy xuân về đó bậu ơi. Đào mai diễm tuyệt sắc khoe mời. Giai nhân ý khởi vừa lòng bạn. Lãng tử thơ đề mát dạ tôi. ... [Đọc thêm...]

THẦM YÊU MÀU ÁO

Xanh màu áo nhỏ dáng người yêu. Tóc lộng vờn bay gió vãng chiều. Dành vẹn chữ thương người tử lãng. Giữ toàn câu nguyện ... [Đọc thêm...]

NGUYỆN CẦU

Thương bạn ly chồng dưỡng mấy con. Thương em dạy Toán cảnh thân mòn. Thương phòng quạnh quẽ duyên không trọn. Thương ... [Đọc thêm...]

MỘNG CHUNG ĐÔI

Xuân về dạo bước chẳng còn hai. Nhớ buổi bên nhau quyện gót hài. Tiếc mãi người xưa gần tuổi xế. Mơ hoài dáng cũ cạnh ... [Đọc thêm...]

HÙNG KHÍ DÂN TỘC

Huyết mạch long hình đế nghiệp xen. Ngàn năm có lẻ trí không hèn. Chi lăng bụng mổ đe nhiều bận. Yên mã đầu lìa dọa ít ... [Đọc thêm...]

TRỊNH CA

MỘT CÕI ĐI VỀ lấm bể dâu. ĐƯỜNG XA VẠN DẶM nỗi cơ cầu. Trời sương đọng ƯỚT MI huyền đẫm. CÁT BỤI loang nhoè dáng thẫm ... [Đọc thêm...]