MONG NGÓNG CON VỀ

Đã lâu rồi con không về thăm ta Để nỗi nhớ cứ chập chờn đêm mất ngủ Chuyện biên cương đã trở thành xưa cũ Chỉ biết rằng con hiện hữu trong ta Cũng có thể con bận giữ chốt xa Và có thể cho rằng ta không nhớ Con ra đi hơn ba mươi mùa hoa nở Tết không về để nỗi nhớ riêng ta Cây xoài già đầu ngõ chẳng ra hoa Chắc nó cũng nhớ con nên mới thế Bên hàng xóm người ta vui vẻ Trước hiên nhà lặng lẽ một mình ta
Tác giả: HOÀNG PHÚSố bài thơ: [9]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HOA TI GÔN NGÀY ĐÓ

Em có còn nhớ không. Giàn ti gôn đầu ngõ. Một chiều thu lộng gió. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 28032017. [Đọc thêm...]

THIÊN CẦM

Bình minh hay buổi hoàng hôn. Thiên cầm biển hát ru hồn khách xa. Cảnh đêm dưới bóng trăng tà. Trời xanh biển biếc ... [Đọc thêm...]

CÁNH PHƯỢNG NGÀY XƯA

Gửi lại cho anh một cánh phượng hồng. Anh tặng em chiều học xong tan lớp. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 05032015 Tuy ... [Đọc thêm...]

CHỜ ĐỢI

Lời thơ Thi Yen BeckerPhan. Mấy chục năm trời hỡi con yêu. Mẹ vẫn chờ con dưới nắng chiều. Ngôi nhà xơ xác trong hiu ... [Đọc thêm...]

THƠ SÚNG

Khoác súng làm thơ chỉ một mình. Mời em chia sẻ với riêng anh. Em thơ anh súng đôi mình khoái. Súng gác thơ mừng hai ... [Đọc thêm...]

CẮT TRĂNG

trăm năm trong cõi người ta. Chữ tài chữ mệnh khéo đà ghét nhau. Bể dâu lại hoá bể dâu. Như dòng nước ở sông sâu về ... [Đọc thêm...]

NHỚ ANH CỦA MÙA THU

Có một mình em đi bán những bông hoa. Bông hoa vàng ngạt ngào hương thơm biếc. Hương của mùa thu giữa trời đông giá ... [Đọc thêm...]

NHỚ TRƯỜNG

Nhân ngày 2011. Đôi lời gửi tối các trò yêu. Thời gian tuy đã lùi xa. Nhưng nay cô vẫn đậm đà nhớ thương. Nhớ khi xưa ... [Đọc thêm...]