MỘT MAI GIÃ TỪ BỤI PHẤN
Một mai giã từ bụi phấn
Bảng đen ngơ ngác xốn xang
Đôi mắt hồn nhiên vương vấn
Rong rêu kỉ niệm muộn màng
Một mai giã từ bụi phấn
Bục giảng thầm thì nhỏ to
Cánh cò ngủ trang giáo án
Quê hương trăm mối tơ vò
Một mai giã từ bụi phấn
Chân trời ai lấy thước đo?
Thương trao nụ hồng xinh xắn
Nhả ra mật ngọt mùa thơ
Một mai giã từ bụi phấn
Đêm sâu trống vắng chỗ ngồi
Tiếng gà rơi vào im lặng
Thời gian lặng lẽ dần trôi
Một mai giã từ bụi phấn
Biết ai còn nhớ đến ai?
Lối nhỏ vào đời lẻ , chẵn
Dư hương dăm tiếng thở dài
Một mai giã từ bụi phấn
Tương tư nét chữ chân phương
Một thời hồn nhiên trong trắng
Gió ru mây cuối thiên đường
Ân Thiên ( Bình Dương)