MỘT THOÁNG SUY TƯ

NÀNG vẫn cười...vì đời không đáng khóc NÀNG vẫn vui...vì lòng chẳng hề buồn Không hữu NHÂN... NÀNG chẳng buồn cô độc Không hữu TÌNH... cười vẫn nở trên môi! CỐ NHÂN ƠI! Sao nỡ phai phôi... DẤU YÊU NỒNG MƯỜI XUÂN TÌNH CÓ LẺ...? CHÀNG thả hồn phiêu phương trời xứ lạ... Dẫu biết rằng không thể nào HÁI QUẢ NGẮT HỒNG GAI miền HOANG DÃ đời thường Nhưng sao CHÀNG tình tự tựa UYÊN ƯƠNG Đượm ái nồng nơi CHÂN TRỜI ẢO MỘNG ? Để BIỂN QUỲNH suốt đêm ngày CUỘN SÓNG Mải miết xô BỜ chìm đắm tái tê... Khi Đông qua , Xuân đến, én bay về HOA LÒNG nở ngát hương tình thức dậy Ngây ngất lòng AI rạo rực niềm mê...!
Tác giả: THUYHOANGSố bài thơ: [5]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHỚ ÁNH MẮT BỜ MÔI

Trời không se nên mình chẳng nên duyên. Tình đã lỡ khi con thuyền xa bến. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 09022018. [Đọc thêm...]

MÀU TÍM EM YÊU

Tg Tín Nguyễn. Ai đem con Sáo thả lên Phây. Tây Ninh... 09 - 03 - 2019. [Đọc thêm...]

NGỘ NHẬN

Nhà tôi giữa chốn rừng già. Mênh mong rừng núi nhìn ra bốn bề. Hằng ngày săn bẫy mà mê. Hôm nay sáng sớm đi về mình ... [Đọc thêm...]

LÒNG YÊU NƯỚC

Lòng yêu nước mỗi con người phải có. Tính tự tôn của dân tộc nam ta. Ngàn năm trước lũ giặc ngoài luôn phá. Vẫn kiên ... [Đọc thêm...]

MAI CON HAI QUÊ

Nhớ QUÊ mình nhớ về thăm. Thỏa lòng ta nhớ ngắm trăngngày nào. [Đọc thêm...]

HÀNH ĐỘNG THÔI EM

Ta suốt ngày ăn rau bẩn đó em. Nhưng em chỉ biết kêu. Mà sao không cùng với anh hành động. Cây rau được sinh ra từ dân. ... [Đọc thêm...]

HAI TIẾNG GỌI MÌNH YÊU

Trái tim nóng khao khát gửi về mình. Như con sóng mãi hôn bờ dào dạt. Như bản tình ca hòa chung lời hát. Muốn gửi trao ... [Đọc thêm...]

MIỀN NHỚ

Tháng tư ủ thêm giọt hồng lên má. Rực góc trời vui chi lạ nhỏ ơi. Ánh mắt trong như viên ngọc sáng ngời. Em đừng giấu ... [Đọc thêm...]