MÙA NHỚ

Đêm qua nghe gió lạnh về Nhà thưa chồi vắng nặng nề tiếng mưa Hạ về người có biết chưa..? Sang mùa lá rụng mưa phùng lại thay.. Trời buồn nào có ai hay Lòng tôi nặng trĩu tháng ngày đã qua Sáng này lòng thấy xót xa Nhớ quê nhớ cảnh nhớ nhà ngày xưa.. Ước gì là những cơn mưa Chạy về nơi ấy như chưa hề rời Trạnh lòng thương nhớ người ơi Lời thề năm cũ trọn đời có nhau Nghẹn ngào nước mắt tuôn trào Cảnh Xanh, Tình Bạc ,Đời Đen, Trắng Lòng
Tác giả: ÚT MỤISố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CUỘC ĐỜI LÀ CHUỖI NGÀY SẦU

TRẦN GIAN QUÁ CHÁN ĐI ĐÂU BÂY GIỜ. Thơ Việt Hoàng Câu khoán thủ. CUỘC sống này quá nhiều đau khổ. ĐỜI bất công phận số ... [Đọc thêm...]

CHUYỆN TÌNH SÓNG VÀ GIÓ

Em ngồi trước biển khơi. Nghe rì rào sóng kể. Chuyện tình sao đẫm lệ. Giữa gió và sóng xanh...Xưa chỉ có đất lành. Và ... [Đọc thêm...]

DUYÊN PHẬN

Nghĩ về phận gái xưa nay. Sống chung cha mẹ hằng ngày khỏi lo. Thương như báu vật trong kho. Nâng niu chìu chuộng tình ... [Đọc thêm...]

HOA TRÊN ĐÁ

Người thiếu phụ lê bước chân trên phố. Cơn giông đời xô ngã bước chân lê. Người ngã nghiêng tay quệt dòng dư lệ. Cố dặn ... [Đọc thêm...]

MỐI TÌNH HƯƠNG NHÃN

Thân tặng BQT và Thi hữu. Trang Thơ Tình Xứ Nhãn. Anh lại trở về quê em Hưng Yên. Nơi mảnh đất các Tiên từng tắm gội. ... [Đọc thêm...]

KY ƯC THANG TƯ

Nhân ngày thống nhất đất nước 3041975. Tháng tư nữa sắp hết rồi. Tôi hầu chuyện cụ: kể thời trẻ trung. ... [Đọc thêm...]

YÊU LÒNG

Một góc tim hồng của riêng em. Lưu giữ tình yêu của riêng người. Vì do duyên số nên phận chụi. Mình không có lỗi trong ... [Đọc thêm...]