NẮNG VÀNG MÙA ĐÔNG

Đã mấy ngày nay có nắng hồng Sẻ san cái lạnh của ngày đông Sợi vàng óng ánh xuyên khe cửa Ríu rít chim ca, bướm lượn vòng. Mưa tạnh đường khô, cỏ mịn màng Mây trời sáng lại, nắng mênh mang Cụ già râu xõa bay trong gió Dắt cháu ung dung, tắm ánh vàng. Em gái, tóc mai giỡn nắng chiều Cùng ai sánh bước, bóng xiêu xiêu? Nắng hồng phớt nhẹ làn môi mỏng Áo lụa tung bay đẹp dáng kiều! Nắng giữa mùa đông thật, chẳng mơ Dù cho đêm lạnh, ánh sao mờ Trưa chiều hoa lá rung rinh nắng Ngày mộng đông vàng, rạng ý thơ Hà Nội 26-12-2017
Tác giả: NGUYỄN VĂN PỨSố bài thơ: [57]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ANH VẪN NỢ EM LỜI HỨA

Anh đi để tím trời chiều thương nhớ. Em chợt buồn đổ vỡ ở nơi tim. Bao năm qua vẫn mải miết đi tìm. Ta ngồi đợi giữa im ... [Đọc thêm...]

DON NHATẾT

Mệt như dọn nhà. Mồm thở hắt ra. Trán lấm...mồ hôi. Lưng thì..ứớt đẫm. Lau xong vụ nhà. Thêm yêu chị ... [Đọc thêm...]

CHỒNG EM

Đối lai thơ nói xấu vợ của Thi Sĩ SƠn Thanh hihi. Chồng em thì rất là hiền. Tối ngày kiếm chuyện muốn điên... Xóm Cầu. ... [Đọc thêm...]

LỠ LÀNG DUYÊN THƠ

Thơ tình còn với thời gian. Nhưng tình đã hóa lỡ làng trăm năm. Người đi đi mãi biệt tăm. Người còn ở lại xa xăm một ... [Đọc thêm...]

TRĂNG KHUYẾT

Đêm thanh vắng lòng bồi hồi chợt nhớ. Một mối tình thoảng lướt nhẹ qua đi. Thuyền rời bến cuốn trôi tình bên ấy. Bởi ... [Đọc thêm...]

RỪNG XƯA ĐÃ KHÓC

Rừng đã khóc khi ta rời phố núi. Vướng bụi hồng thôi luyến tiếc làm chi. Có ai muốn...nhìn núi rừng nghiêng ngã. Nhìn ... [Đọc thêm...]

NGÀY CỦA CHA

Thơ Nguyễn Thắng. Khi nói về bố trên phây. Đều là câu nói rất hay mượt mà. Ngoài phây gọi bố... ông già. Ơn cha như ... [Đọc thêm...]

VÔ THƯỜNG

Khoán xuyên tâm. ĐỜI NGƯỜI SỐNG KIẾP. SỐNG NAY MAI CHẾT AI LƯỜNG ĐƯỢC ĐÂU. ĐỜI..ai biết Ở..ai sớm tối. NGƯỜI...tha ... [Đọc thêm...]