NEU CHÚNG MÌNH SAI

Cả ngày ta gặp mặt nhau Mà sao chẳng nói câu nào hỡi anh Đôi mình là nợ ba sinh Duyên phận kiếp trước trời dành cho ta Vợ chồng dù có bôn ba Cùng nhau gánh vác thuận hoà anh ơi Của tiền dẫu đặng đầy vơi Mà tình chồng vợ rối bời sao anh Thuận hoà gia đạo tất thành Dù nghèo hay khổ em đành cũng cam Miễn sao hạnh phúc vuông tròn Xin anh nghĩ lại cho con được nhờ Biết sai ta sửa anh ơi Vì tình chồng vợ cả đời bên nhau Cho em đẹp phận má đào Bóng hồng nương tựa gửi vào tùng quân
Tác giả: LÊ NGUYỄN THIỆN NHÂNSố bài thơ: [47]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

GÁI QUÊ

Con đường bến cũ đò xưa. Nghiêng nghiêng vành nón rặng dừa mướt xanh. Làng quê phong cảnh yên lành. Ngôi nhà lợp lá cỏ ... [Đọc thêm...]

CHIỀU BUỒN

Thơ Nghĩa Trần. Gom vệt nắng chiều rơi lặng lẽ. Hạ trở mình vỗ nhẹ hư không. Đàn trâu gặm cỏ trên đồng. Mây trôi lơ ... [Đọc thêm...]

ĐÀN CHIM BÁO BÃO

Thơ Nguyễn Thu. Em muốn làm Chim Biển. Theo thuyền Anh ra khơi. Bay khắp bốn phương trời. Yêu thương nhau sớm tối. _ ... [Đọc thêm...]

ĐI LỄ CHÙA CẦU MAY

Đầu năm mới nói điều chi cho phải. Đùng nghĩ buồn cứ thoải mái nhé em. Dáng xinh tươi bao bạn nhìn khát thèm. Ngôi chùa ... [Đọc thêm...]

HUẾ ĐỢI NGƯỜI THƯƠNG

Huế đợi anh đợi mãi anh ơi. Xuân gõ cửa đất trời thay đổi. Con sông quê nặng lòng vời vợi. Tiếng còi tàu vọng tới canh ... [Đọc thêm...]

DI VANG

TRƯỜNG SƠN ĐÃ ĐI VÀO DĨ VÃNG. BIÊT BAO NGƯỜI LẲNG LẶNG RA ĐI. VỀ ĐỜI THƯỜNG TAY TRẮNG CHẲNG CÓ GÌ. NHỚ ... [Đọc thêm...]

XUÂN MONG MANH

Nỗi buồn trả hết cho đời. Niềm vui đem tặng cho người tôi yêu. Trở về mua giấy phất diều. Thả lên trời thẳm những điều ... [Đọc thêm...]

TRÊN THAO TRƯỜNG

Nhớ một buổi tập của lính bộ binh. Tập hợp vang lên lính xếp hàng. Nhìn ngang chiếu dọc tiếng hô vang. Nghỉ nghiêm trái ... [Đọc thêm...]